SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Sau khi bị anh chửi vào mặt, kết quả làm cho Lục Vũ Thư bật khóc không ngừng.  

Đầu Dương Bách Xuyên như muốn nổ tung, anh thở ra một hơi, cảm thấy đưa chị em họ Lục về nhà là một quyết định sai lầm.  

Sau hai giờ chiều, Dương Bách Xuyên đã về đến cố đô, đi thẳng về biệt thự.  

Đi ra ngoài ba ngày, trải qua sinh tử nhưng cũng thu hoạch được không ít.  

Nhặt về hai cô gái xinh đẹp, nhưng đây không phải là ý định ban đầu của Dương Bách Xuyên.  

Khưu Vân là sự giao phó của chị gái trước khi chết, sau khi bước ra từ thế giới ngầm, Khưu Vân đã chôn cất chị gái của mình, Dương Bách Xuyên vốn dĩ muốn hỏi cô có kế hoạch gì không?  

Nhưng Khưu Vân đang khóc trước mộ của chị gái, dù sao thì cô cũng là một đứa trẻ vô gia cư, nên Dương Bách Xuyên cũng không hỏi bất cứ câu nào nữa, nhìn bộ dạng của Khưu Vân lúc đó, anh dường như đã nghĩ mang theo Khưu Vân thì sẽ ổn.  

Nếu dạy phương pháp tu luyện thì cũng coi như là người một nhà rồi.  

Về phần chị em nhà họ Lục, họ đã là người hầu của cô, có dấu ấn huyết thống tâm linh trong tâm hồn, chị em của họ cũng là thầy bùa nên anh sẽ không để họ đi.  

Bọn họ đều là những người có thực lực, sao có thể để họ đi được.  

Sau khi trở về biệt thự, Độc Cô Vô Tình nhìn thấy Dương Bách Xuyên nở nụ cười trên môi, cô mở miệng hỏi Dương Bách Xuyên tình hình mấy ngày qua thế nào, cô vẫn rất lo lắng, nhưng sau khi nhìn thấy Lục Vũ Thư và Khưu Vân, Độc Cô Vô Tính cảm thấy tâm trình không tốt một cách khó hiểu.  

Khi Dương Bách Xuyên giới thiệu họ với nhau, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện giữa ba người phụ nữ.  

Họ đều đang trừng mắt nhìn chằm chằm vào nhau, hình như họ không thích nhìn thấy nhau thì phải.  

Trong số ba người, đặc biệt là Độc Cô Vô Tính và Lưu Vũ Thư.  

Không, là Lục Tuyết Hi phụ trách thân thể của em gái sau khi xuống xe mới đúng.  

Độc Cô Vô Tính là bậc thầy của sức mạnh hắc ám cấp tám trong số các võ sĩ thời xưa, đặc biệt sau khi lấy được một viên Bồi Nguyên Đan, nội lực của cô đã phát triển hơn nữa và đã đạt đến đỉnh cao của Sức mạnh Hắc ám cấp 8. Cô có sức mạnh và sự kiêu ngạo của mình.  

Trong cảm giác cô cảm nhận được, Lục Vũ Thư do Dương Bách Xuyên mang đến rất xa lạ, tuy rằng trong mắt cô chỉ là ba tầng hắc ám, nhưng vẻ đẹp của Lục Vũ Thư lại khiến cho Độc Cô Vô Tình trở nên tàn nhẫn và có chút ghen tị.  

Nhìn cô, khi Dương Bách Xuyên giới thiệu, Độc Cô Vô Tính hừ lạnh một tiếng bằng giọng mũi, trong mắt cô đầy sức mạnh, như thể thề rằng cô là chủ ở nơi này vậy.  

Nhưng lúc này Lục Tuyết Hi  phụ trách thân thể cũng không phải là đèn tiết kiệm nhiên liệu, cô ấy là cung chủ của ma cung ở nội giới Sơn Hải, ngàn năm trước, cô ấy chính là một cường giả Kim Đan thật sự, mặc dù cơ sở tu luyện của cô ấy đã rơi xuống cấp ba của giai đoạn luyện khí hiện tại do cô ấy đang bị thương, nhưng sự kiêu ngạo của cường giả vẫn chưa bao giờ giảm bớt.  

Đối mặt với sự khiêu khích trong ánh mắt của Độc Cô Vô Tình, Lục Tuyết Hi hừ lạnh một tiếng, trực tiếp khai hỏa, nhìn Độc Cô Vô Tình nói: “Cô gái nho, tôi khuyên cô nên làm quen trước mặt lão phu nhân đây, một cổ chiến binh nhỏ bé chỉ có tám tầng năng lượng hắc ám, tương lai còn dám phô trương trước mặt lão phu nhân, cô có tin là lão phu nhân đây sẽ trở tay trấn áp cô xuống đấy.”  

“Tiên sinh nhặt được con hồ ly tinh này ở đâu vậy, cao giọng như vậy, thế lực hắc ám nhỏ bé ba tầng lại dám lên tiếng điên cuồng trấn áp tôi à? Vậy làm đi, tới thử xem cô có chiến thuật cao cường hay chỉ là mạnh mồm nói ra thôi.”

Bình luận

Truyện đang đọc