SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Tu vi cấp bậc khác nhau, tư cách cũng khác nhau, làm khó sinh linh Sơn Hải Giới nhỏ bé, ngược lại chỉ khiến Thái Huyền Tông mất mặt, Sơn Hải Giới tạm thời bình an vô sự, không cần lo lắng.  

Nhưng mà... Muốn trở về là rất khó, không gian thông đạo từ thế giới nhỏ đi tới Tu Chân Giới tương đối dễ dàng, đây là đại đạo cho sinh linh tu luyện, nhưng muốn từ Tu Chân Giới trở về lại không dễ dàng, bởi vì không gian thông đạo là Pháp Tắc Lực cấu thành, cũng không thê đi theo hai chiều như Truyền Tống Trận.  

Muốn từ Tu Chân Giới trở về thế giới nhỏ, chỉ có thể đợi đến khi tu vi huynh đạt tới Độ Kiếp Kỳ vượt qua Đại Thiên Kiếp, chỉ có vượt qua đại thiên kiếp, chân khí trong cơ thể chuyển hóa thành lực lượng địa nguyên mới có thể sử dụng Pháp Tắc Lực, đến lúc đó có thể trở về thế giới nhỏ, còn có một con đường khác chính là tu vi đại thừa, có thể trực tiếp tiến vào tinh thần Đại Hải, trực tiếp vượt qua Tinh Vực, từ một tinh cầu thế giới tới một tinh cầu thế giới khác, dù là cách nào đều cần tu vi. "  

Chờ Tiểu Trích Tiên Đường giải thích xong, trong lòng Dương Bách Xuyên lại là một mảnh sương mù.  

Độ Kiếp Kỳ, vượt qua đại thiên kiếp, muốn đạt được cái này phải đợi đến khi nào đây?  

Trong lúc nhất thời nghĩ đến thân nhân bằng hữu, lòng Dương Bách Xuyên có chút chùng xuống.  

Không bao giờ trở về nữa...  

Nhưng... Sau khi ngẫm lại cũng cảm thấy suy nghĩ quá nhiều cũng vô dụng, đã phóng lao thì phải theo lao thôi.  

Tất cả thân nhân bằng hữu của Vân Môn hắn đều đã có nền tảng rất tốt, ở Sơn Hải Giới bọn họ có thể có hoàn cảnh tu luyện an ổn, bất kể là mấy nữ nhân hay là toàn bộ đệ tử Vân Môn, nếu đều đã bước lên con đường tu chân, con đường sau này luôn cần chính bọn họ đi, không thể luôn dựa vào hắn được.  

Làm vậy bọn họ không trưởng thành được,  đối với tu luyện của bọn họ mà nói cũng không phải là chuyện tốt.  

Sau này tất cả thuận theo tự nhiên đi.  

Hơn nữa, Thiên Trảm Đại Kết Giới đã biến mất, một ngày nào đó các nàng ấy đều sẽ đến Tu Chân Giới, đến lúc đó tự nhiên ắt có gặp lại ngày.  

Hiện tại đối với hắn mà nói, đi vào Tu Chân Giới hắn coi như là một học sinh tiểu học, hết thảy đều phải bắt đầu lại lần nữa, con đường tu chân của hắn cũng bước lên hành trình mới.  

Hắn muốn mở ra một con đường khác ở Tu Chân Giới, cũng là vì nghe theo sư phụ Vân Thiên Tà chỉ điểm.  

Không có sư phụ Vân Thiên Tà, Dương Bách Xuyên hắn chỉ là một người dân tầm thường ở trái đất, quỹ đạo cuộc sống hàng ngày chính là làm việc kiếm tiền cưới vợ sinh con cùng sống hết quãng đời còn lại, hóa thành tro bụi...  

Tuy trước giờ ngoài miệng Dương Bách Xuyên không nói, nhưng trong lòng rất biết ơn sư phụ đã cho hắn tất cả.  

Nhớ rõ lúc trước gặp sư phụ hắn đã nói, đưa ông đến Tu Chân Giới đúc lại tiên thể, từ giờ trở đi, hắn phải thực hiện lời hứa với sư phụ.  

Dương Bách Xuyên gật gật đầu đồng ý lời Tiểu Trích Tiên, cũng mỉm cười nhìn Tiểu Trích Tiên vàThiên Hồ nói: "Ta cám ơn hảo ý của các ngươi, nhưng thật ra ta đã có sư môn tại Tu Chân Giới, tiếp theo ta sẽ đi thăm một vị sư huynh, nếu tất cả mọi người tại Tu Giả giới, ngày sau ta trở về thăm mọi người."  

Dương Bách Xuyên không giải thích thêm, làm cho Tiểu Trích Tiên cùng Thiên Hồ đều sửng sốt, thế nhưng cũng không có nhiều lời, tỏ vẻ đã hiểu, sức mạnh Dương Bách Xuyên bộc lộ ở Thiên Trảm đã chứng minh trên người hắn có rất nhiều bí mật, xuất hiện một sư môn ở Tu Chân Giới các nàng cũng có thể hiểu được.

Người tu chân không dong dài như phàm nhân, sau khi Dương Bách Xuyên từ chối lời mời của Tiểu Trích Tiên Đường Đường cùng Thiên Hồ vào tông môn, Tiểu Trích Tiên cười cười lưu lại cho Dương Bách Xuyên một khối ngọc giản nói: "Đại ca ca, vị trí của Bổ Thiên Cung ta ở trong ngọc giản, sau này hoan nghênh huynh tới tìm làm khách, chúng ta cùng nhau ăn uống vui chơi.”  

Dương Bách Xuyên cười khổ nhận lấy ngọc giản, đưa mắt nhìn Tiểu Trích Tiên rời đi.  

Sau đó Thiên Hồ cũng để lại ngọc giản của Sơn Hải Tông, mang theo Trịnh Bân Bân rời đi, lúc gần đi Trịnh Bân Bân có chút u oán nói: "Nhất định phải đến thăm ta, bằng không không tha cho huynh.”  

“Không, ta ở Tu Chân giới coi như là người cô đơn, chờ sau khi tìm được sư huynh đồng môn, ta sẽ tới tìm nàng. "Dương Bách Xuyên nhìn Trịnh Bân Bân trịnh trọng nói.  

Trịnh Bân Bân cười: "Vậy còn tạm được, huynh bảo trọng ta đi đây." Nói rồi theo sư phụ Thiên Hồ rời đi.  

Huyền Vũ Bắc Minh nhìn Dương Bách Xuyên cười, cũng ném tới một khối ngọc giản nói: "Tiểu tử sau này tới tìm ta, chúng ta coi như là bằng hữu sóng vai chiến đấu, Bắc Minh ta nhận ngươi là bằng hữu, đi đây, sau này còn gặp lại.”  

"Sau này còn gặp lại~" Dương Bách Xuyên đưa mắt nhìn Huyền Vũ Bắc Minh rời đi, trong tay cầm ba cái bản đồ ngọc giản.  

Giờ phút này trong sân còn lại có một Tiểu Phượng Hoàng, lại nói tiếp Tiểu Phượng Hoàng và Tiểu Trích Tiên Đường Đường, Huyền Vũ Bắc Minh, Thiên Hồ đều là người chuyển tu, cùng một cấp bậc, ba người khác đều đi rồi, tiểu phượng hoàng lại không đi.  

Tiểu Phượng Hoàng từ sau khi được cứu ra vẫn luôn im lặng, rất trầm mặc, tuy rằng hóa thành hình người nhưng vẫn là bộ dáng tiểu hài tử tám chín tuổi năm đó, chẳng qua ánh mắt nàng ấy nhìn trưởng thành hơn mà thôi.  

Dương Bách Xuyên quay đầu nhìn về phía Tiểu Phượng Hoàng nói: "Tiểu......”  

Trước kia Dương Bách Xuyên không biết Tiểu Phượng Hoàng là đại năng niết bàn chuyển tu, hiện tại sau khi biết Tiểu Phượng Hoàng là người chuyển tu, sẽ không thể gọi tên năm đó, kỳ thật hắn cũng không biết gọi cái gì cho phải, đành gọi Tiểu Phượng Hoàng. 

Bình luận

Truyện đang đọc