SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Trong lòng Dương Bách Xuyên vừa nói xong, giọng của sư phụ Vân Thiên Tà đã vang lên: “Khí độc trong người cô gái này không tầm thường. Nếu sư phụ không nhìn lầm, hẳn là khí độc biến dị nào đó, thường sinh ra trong môi trường linh khí dày đặc, cộng thêm dung hợp với vật kịch động trong thời gian dài. Là kịch độc nhưng cũng là vật đại bổ, chắc hẳn cô gái này có thể chất đặc thù, không bị độc chết, chỉ biến da thịt thành hai màu màu đen trắng.  

Có điều, khí độc lưu lại trong cơ thể ngược lại trở thành rắc rối cho đối phương, thế nhưng đối với thằng nhóc con lại xem như nhặt được bảo vật. Quả nhiên sư phụ không nhận sai đồ đệ, con đúng là may mắn ngút trời, vận cứt chó tốt thật, tùy tiện gặp gỡ một cô gái cũng có thể là cơ duyên.”  

“Ặc, sư phu, hình như khi đó nhận con làm đồ đệ là lựa chọn duy nhất mà nhỉ. Nếu không phải ban đầu con cứu con chó đó, phát hiện được bình Càn Khôn, bình Càn Khôn liền không chạm vào người, không chạm vào người thì thầy trò ta không có duyên phận này. Chuyện này chẳng có liên quan gì đến việc người nhìn lầm hay không lầm con cả.”  

Nghe thấy sư phụ lại mặt dày khoe khoang, Dương Bách Xuyên không nhịn được muốn đả kích ông.  

"Thằng nhóc thúi, con không cạnh khóe ta thì chết à?" Vân Thiên Tà tức giận.  

"Ha ha, sư phụ đừng nóng giận, con chỉ ăn ngay nói thật thôi, lại nói tiếp, trong cơ thể Độc Cô Vô Tình chứa khí độc, sao người lại nói con nhặt được bảo vật?” Dương Bách Xuyên cười hỏi.  

Vân Thiên Tà lạnh lùng hừ một tiếng: "Lần sau còn móc mỉa ta nữa thì đừng có hỏi ta.”  

“Dạ dạ dạ, sẽ không có lần sau, con sai rồi, người cứ tiếp tục đi!" Dương Bách Xuyên lập tức nhận sai.  

Thật ra anh biết sư phụ sẽ không tức giận, ngược lại ông rất hưởng thụ bầu không khí này. Bởi vì anh nhớ lúc trước ông từng nói, ở Tu Chân giới có một tiểu sư tỷ cũng nói chuyện với ông như vậy, khiến ông rất hoài niệm.  

"Thằng nhóc thúi kia, nghe cho kỹ đây, khí độc biến dị trong cơ thể cô gái này đối với cổ võ giả mà nói là kịch độc, thế nhưng đối với Tu Chân giả lại là vật đại bổ. Bởi vì công pháp tu chân có thể luyện hóa linh khí thế gian, đặc biệt là Càn Khôn Tạo Hóa Quyết con đang luyện, còn là công pháp xuất hiện trong bình Càn Khôn. Mặc dù sư phụ chưa từng luyện qua nhưng lại biết rõ Càn Khôn Tạo Hóa Quyết mạnh hơn tất cả những công pháp ta từng nhìn thấy mấy vạn năm qua, luyện hóa khí độc biến dị không thành vấn đề.  

Vừa rồi ta nói khí độc trong người cô gái này sinh ra biến dị do ở trong môi trường vừa dày đặc linh khí vừa có vật kịch độc, vì vậy đồng thời nó cũng chứa một lượng linh khí khổng lồ. Sau khi con hấp thụ, dựa vào Càn Khôn Tạo Hóa Quyết luyện hóa có thể chuyển hóa thành chân khí của mình, từ đó tăng cao tu vi, ít thì tăng lên hai tầng, nhiều thì ba tầng cũng là có khả năng."  

Đợi sư phụ Vân Thiên Tà nói xong, nước miếng Dương Bách Xuyên suýt đã rơi xuống, vội vàng truy hỏi: “Sư phụ, mấu chốt là con vừa dùng chân khí luyện hóa, khí độc trong người cô ấy đã bị chân khí đồng hóa rồi, còn hấp thu thế nào?”  

“Cái gì cũng phải xem phương pháp, con tùy tiện đi luyện hóa khí biến dị kia sẽ chịu thiệt, hơn nữa tu vi hiện tại của thằng nhóc con không khác gì phế vật, tạm thời còn không thể chạm vào. Muốn hấp thu luyện hóa khí độc biến dị trong người đối phương, ít nhất tu vi của con phải đạt tới Luyện Khí kỳ tầng sáu mới được. Luyện Khí kỳ tổng cộng có chín tầng, cứ mỗi ba tầng sẽ có một đường ranh giới. Chờ đến khi con đạt tới Luyện Khí kỳ tầng sáu, có thể thi triển bí pháp hấp thu, đến lúc đó tự nhiên có thể luyện hóa khí độc cho mình dùng." Vân Thiên Tà sâu kín nói.  

"Con nói chứ lão già đáng chết, người nói một hồi lâu té ra đều là nói nhảm, Luyện Khí kỳ tầng sáu á? Hiện tại con đến mới tầng ba, chờ đến khi nào mới có thể đạt tới tầng sáu? Hơn nữa đến lúc đó người ta không biết đã đi nơi nào rồi, con hấp thu thế nào?” Dương Bách Xuyên trợn mắt chửi bới.  

Vân Thiên Tà tức giận nghiến răng: "Nếu không sao ta lại nói thằng nhóc con ngu xuẩn? Chẳng phải cô ấy tìm con chữa biểu cảm khác thường à? Tuy rằng tạm thời con không thể luyện hóa khí độc, chữa trị hoàn toàn nhưng có thể áp chế, dùng châm  m Dương Ngũ Hành một lần là có thể áp chế ba ngày. 

Bình luận

Truyện đang đọc