SƯ PHỤ TÔI LÀ THẦN TIÊN

Có sự giúp đỡ của sư phụ Vân Thiên Tà thì khác hẳn, chỉ cần ông hơi tác động đến thần hồn của Miêu Mậu Thiên thì lão ta chết chắc.  

Bởi vì Dương Bách Xuyên sử dụng toàn bộ mấy tuyệt chiêu mình có.  

Hơn nữa hai bên tính kế lẫn nhau, Miêu Mậu Thiên khó mà tránh né.  

Tuy nhiên, khói độc phun ra từ trong tay lão già này vẫn khiến Dương Bách Xuyên kinh hãi. Mặc dù anh đã nín thở ngay lập tức, nhưng độc tố vẫn chui vào cơ thể từ lỗ chân lông khiến anh choáng váng tê liệt, song vẫn nằm trong khả năng chịu đựng của anh. Anh vận chuyển chân khí trong cơ thể cũng có thể xua tan những độc tố này.  

Hơn nữa, Trùng Tử tấn công không tạo ra sóng linh khí, rất khó phòng ngự. Bây giờ lại có thêm sư phụ giúp đỡ, lần này ra tay Dương Bách Xuyên định chết lão già Miêu Mậu Thiên này trong một lần luôn.  

Vả lại tình hình ở đây hơi hỗn loạn, nhưng may mà vẫn nằm trong tầm khống chế của Dương Bách Xuyên.  

Ba con nhà Thân Đồ phải đối mặt với bảy phi đao của Miêu Mậu Thiên, tuy hơi khó khăn nhưng không đến mức tổn thương tới tính mạng.  

Nhưng Miêu Long đột nhiên vào trận tấn công, ba con nhà Thân Đồ rơi vào nguy hiểm. Vì vậy Dương Bách Xuyên dồn toàn lực vào một nhát kiếm Đồ Long, không mong đả thương tên Miêu Long yêu nghiệt của Miêu Trại này, chỉ nhằm giảm bớt áp lực cho ba con nhà Thân Đồ, không để họ bị trọng thương là được rồi.  

Khi kiếm khí Huyền Hoàng trong kiếm Đồng Long hung hãn chém về phía Miêu Long, Miêu Long cảm thấy nguy hiểm, đành phải từ bỏ đánh lén Thân Đồ, quay lại đối phó với một kiếm của Dương Bách Xuyên.  

Cùng lúc đó, Dương Bách Xuyên điều khiển vảy rồng bay thẳng tới đầu Miêu Mậu Thiên. Vảy rồng mang theo ánh sáng màu vàng nhạt lướt qua như tia chớp.  

Một kích này nhanh, chuẩn, ác.  

Miêu Mậu Thiên biến sắc, không dám lơ là. Lão ta có thể cảm nhận rõ xúc cảm lạnh lẽo trên vảy rồng của Dương Bách Xuyên, không thể tập trung điều khiển bảy thanh phi đao đối phó với ba con nhà Thân Đồ, khiến áp lực phía ba con họ giảm đáng kể.  

Thân Đồ Thành Cương vung vẩy Huyền  m Giao Long trong tay, cố gắng đối phó với bốn thanh phi đao của Miêu Mậu Thiên. Ba thanh phi đao còn lại bay về phía Thân Đồ Thạch. Thân Đồ Thạch thầm hừ lạnh, trong tay lóe lên tia sáng trắng, tức thì một cây giáo dài xuất hiện. Thanh giáo này mang khí tức mạnh mẽ, cũng là thần binh cực phẩm. Thân Đồ Thạch vung giáo chặn ba thanh phi đao của Miêu Mậu Thiên.  

Keng keng keng!  

Tiếng kim loại va vào nhau vang lên liên tiếp.  

Dương Bách Xuyên liếc thấy cảnh này, biết là nguy cơ phía Thân Đồ đã được giải trừ. Anh tức khắc tập trung sự chú ý vào vết thương trên người Miêu Mậu Thiên.  

Thật ra một mình anh phải đối phó với ba phía, không hề nhàn rỗi.  

Chỉ thấy Miêu Mậu Thiên hét lên, chân nguyên trong tay ngưng tụ lượng linh lực khổng lồ, tạo thành một tấm khiên chân nguyên ngũ hành che trước người, dùng để chắn vảy rồng của Dương Bách Xuyên.  

Nhưng cùng lúc đó, phía sau lão ta vang lên một tiếng thét chói tai: "Đại trưởng lão cẩn thận, đằng sau có dị trùng!"  

Người nhắc nhở Miêu Mậu Thiên không phải ai khác mà chính là Miêu Long.  

Miêu Mậu Thiên biết Miêu Long có thiên phú đặc biệt trên phương diện trùng thú trong trời đất, tuy lão ta không nhận thấy có dị trùng công kích, nhưng Miêu Long nói có thì trăm phần trăm là có. Miêu Mậu Thiên kinh hãi. Ngay cả cao thủ Tiên Thiên tầng chín đại viên mãn như lão ta cũng không cảm ứng được, chắc chắn dị trùng trong lời nhắc nhở của Miêu Long vô cùng mạnh.  

Miêu Mậu Thiên không thèm nghĩ ngợi, bắt đầu thúc giục chân nguyên trong cơ thể, định dùng bí pháp để né tránh.  

Đúng lúc này, Miêu Mậu Thiên đột nhiên cảm thấy đầu đau nhói, lập tức sợ hết hồn. Cảm giác này lão ta rất quen thuộc, đó là tấn công tinh thần lực.  

Lão ta lập tức phản kích, nhưng tinh thần lực tấn công lão ta quá mạnh, có ảo giác như đã đạt tới đỉnh cao. Vị trí tinh thần lực của Miêu Mậu Thiên bị tinh thần lực mạnh quá đỗi này làm nổ tung, ý thức rơi vào trạng thái trống rỗng. 

Bình luận

Truyện đang đọc