THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1023

Lúc này, Ngô Bình mới nhìn sang Vạn Phùng Xuân rồi nói: “Đưa cái túi xanh đây”.

Vạn Phùng Xuân hậm hực, nhưng dám chơi dám chịu, ông ta cắn răng rồi lấy chiế túi da thú ra rồi để lên bàn, sau đó quay người bỏ đi.

Vạn Phùng Xuân là một cao thủ cảnh giới Thần, nhưng khi đứng trước mặt Ngô Bình thì chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt.

Vạn Phùng Xuân đi rồi, Ngô Bình nhìn ngó xung quanh rồi hỏi: “Diệp Thần, đây là nhà thuê à?”

Diệp Thần gật đầu: “Vâng, tôi thuê được nửa năm rồi”.

Ngô Bình nói: “Thế dọn đồ đi, chúng ta đi thôi”.

Nói là dọn đồ nhưng hai anh em Diệp Thần cũng không có nhiều đồ lắm, Diệp Thần dọn qua loa những thứ cần thiết cho vào hộp rồi tất cả cùng đi xuống dưới.

Họ lên xe rồi quay lại Đường Lâu, giờ đã tờ mờ sáng, Diệp Thần và Diệp Vũ Hân sóng ở phòng dành cho khách tại Đường Lâu.

Đường Băng Vân vẫn chờ Ngô Bình, cô ấy đã sai người chuẩn bị đồ ăn và rượu. Cô ấy rót rượu cho Ngô Bình, sau đó nâng chén mời rồi cười nói: “Hôm nay anh lập công lớn nhất, em mời anh một chén”.

Hai người uống cạn chén rượu, Ngô Bình nói: “Em đã thua trong vụ cá cược lần trước. Theo thoả thuận thì em phải làm cho anh một việc”.

Đường Băng Vân chợt căng thẳng, sau đó cắn môi hỏi: “Thế anh muốn em làm gì?”

Ngô Bình lấy điện thoại ra rồi nói: “Chơi trò chơi với anh”.

Đường Băng Vân ngẩn ra, sau đó trừng mắt lườm anh.

Ngô Bình cười khà khà: “Đùa thôi mà, yêu cầu của anh thì từ từ đã. Giờ chúng ta bàn chuyện chính, em là vợ sắp cưới của anh rồi, thế em có biết thân phận của anh không?”

Ngô Bình nhìn anh: “Anh có thân phận nào khác à?”

Ngô Bình nói: “Ừm, ví dụ tôi ông nội anh là Lý Vân Đẩu của Vân Đông”.

“Nhà họ Lý ở Vân Đông ư!”, Đường Băng Vân trợn tròn mắt.

Ngô Bình gật đầu: “Vì thế, chúng ta phải bàn xem nếu anh gia nhập Đường Môn thì hai nhà Lý Đường sẽ có ảnh hưởng gì”.

Đường Băng Vân ngẫm nghĩ rồi nói: “Thân phận này của anh chắc chưa công bố với bên ngoài đúng không?”

Ngô Bình: “Ừ, ông bảo muốn bảo vệ anh”.

Đường Băng Vân cũng biết một chút về nhà họ Lý: “Gia sản của ông anh chủ yếu ở Đông Nam và Cảng Thành, Đường Môn luôn muốn cắm rễ ở Đông Nam Á và Cảnh Thành, hai bên có thể hợp tác”.

Ngô Bình: “Đây cũng là điều mà tôi đang nghĩ. Anh đã nói chuyện với ông rồi, ông có rất nhiều khu nông nghiệp, khoáng sản và ngân hàng cùng công trưởng ở các nước thuộc Đông Nam Á, nhưng người dân ở đó không thích người Viêm Long mình đâu. Ví dụ như vụ cướp mấy năm trước, ông anh đã tổn thất nặng nề, bao nhiêu cây trồng và ngân hàng đều bị cướp sạch”.

“Anh đang nghĩ nếu kết hợp thêm với sức mạnh của Đường Môn thì hai bên sẽ cùng có lợi”.

Đường Băng Vân gật đầu: “Ý này hay, đến lúc đó, tôi sẽ bảo ông em giao việc ở Đông Nam Á cho em quản lý, như thế hai ông cháu anh hợp tác cũng dễ hơn”.

Ngô Bình: “Nhưng vấn đề là Đường Môn đang rất loạn, anh muốn biết khi nào sẽ ổn định lại”.

Bình luận

Truyện đang đọc