THẦN Y TRỞ LẠI

 Nhìn thấy lò luyện đan tốt như vậy, Ngô Bình không khỏi ngứa tay. Anh lập tức lấy dược liệu ra, bắt đầu dùng nó luyện chế đan dược.  

 

Đầu tiên anh quay trở lại động tiên của Dược Tổ, đi vào phòng chứa đan dược tiếp theo.  Trong phòng chứa đan, có những loại tiên dược được Dược Tổ luyện chế khi còn ở cảnh giới Hư Tiên. Một loại được gọi là Tam Kiếp Tiên Đan, loại còn lại được gọi là Thiên Bảo Đan.  

 

Tam Kiếp Tiên Đan này đã đạt đến đế phầm.  Ngô Bình nuốt viên đan xuống để cảm nhận dược lực và hiệu quả của nó.  

 

Sau nửa giờ đồng hồ, anh bắt đầu luyện đan trong bếp bằng các loại thảo dược mà Dược Tổ để lại.  

Advertisement

 

Lúc này, một con thỏ và một con gà đang ngồi xổm trên bậu cửa sổ, ngơ ngác nhìn thuật luyện đan của Ngô Bình.  

 

Trước cửa bếp có một con bò xanh đang đứng, trên đầu có một con mèo xám đang ngồi.  

Advertisement

 

Ngô Bình quá tập trung vào việc luyện đan, đến nỗi anh hoàn toàn không chú ý đến chúng.  Anh dốc toàn lực, mẻ tiên đan được làm ra trong nửa giờ.  

 

Khoảnh khắc lò đan được mở ra, tiên quang ba màu bay ra. Ngô Bình chộp lấy nó và dùng thủ pháp đặc biệt biến nó thành ba viên đan.  

 

Anh liếc nhìn ba viên đan, lẩm bẩm: "Mới chỉ được vương phẩm".  

 

Lúc này anh mới để ý đến mấy con gà, con bò và con mèo trên bậu cửa sổ, anh cười nói: “Để các ngươi chê cười rồi”.  

 

Lão Hoàng ho khan một cái rồi nói: "Anh cứ luyện đan đi". Sau đó, nó xua gà và thỏ trên bệ cửa sổ, rồi cùng Thanh Ngưu rời đi.  

 

Hai con vật đến chỗ cái ao, lão Vương đang nằm trên bờ, nó hỏi: "Mọi việc thế nào? Anh ta đã luyện đan thành công chứ?"  

 

Thanh Ngưu: "Thật điên rồ, anh ta đã sử dụng lò đan dược đó để luyện chế đan dược, lại còn ra đan vương phẩm".  

 

Lão Hoàng thở dài: "Lúc trước, chủ nhân kém nhất chính là luyện đan. Đặc biệt là luyện đan bằng 'lò Thiên Địa'. Chủ nhân đã luyện nó hơn mười lần, hoặc là ra đan phế hoặc là đan hạ phẩm. Lẽ nào anh ta còn lợi hại hơn cả chủ nhân?”  

 

Lão Vương: "Không quan trọng, chủ nhân không thể giỏi tất cả mọi thứ. Quan trọng là, các cậu nhớ chủ nhân từng nói gì không?"  

 

Lão Hoàng cả kinh: "Chủ nhân nói, ai có thể dùng lò đan này luyện chế ra đan dược thượng phẩm thì chủ nhân sẽ làm cháu trai của người đó!"  

 

Lão Vương rất nghiêm túc gật đầu: "Đúng vậy. Cho nên, chủ nhân của chúng ta hiện tại chính là cháu trai của chàng trai trẻ này”.  

 

Thanh Ngưu mắt long lên tức giận: "Lão Vương, nói nhảm cái gì vậy. Lúc đó là sư phụ tức giận mới nói vậy, sao có thể coi lời đó là thật?"  

 

Hắc Vương: "Anh quên chủ nhân đời này tự hào nhất là cái gì sao?"  

 

Thanh Ngưu và lão Hoàng đều sửng sốt, chủ nhân của bọn chúng quan trọng nhất là chữ tín. Đã nói gì là phải làm cho bằng được.  

 

Hắc Vương: "Thế nào, không còn gì để nói phải không? Cho nên tôi cảm thấy người này là ông  của chủ nhân. Ông của chủ nhân đương nhiên cũng là chủ nhân của chúng ta”.  

Bình luận

Truyện đang đọc