THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 906

Ngô Mi cười đáp: “Có chứ, em sắp phải tham gia trại Toán học mùa đông, một thời gian nữa có thể chọn ở nhà ôn tập. Như vậy không phải sẽ có thời gian rồi sao?

Ngô Bình chỉ đành đồng ý, nếu không Ngô Mi chắc chắn sẽ không buông tha cho anh: “Được rồi, đợi em có thời gian, chúng ta sẽ tính chuyện đi du lịch ở đâu”.

Ngô Mi rất ham chơi, đặc biệt là sau khi liên tiếp đứng đầu thì hứng thú với việc học bắt đầu giảm. Trong lúc đó, cô bé đã tự học sáu loại ngoại ngữ khác nhau, học bắn cung, bắt đầu sở thích sưu tầm. Hơn nữa, Ngô Mi đều là chuyên gia trong các lĩnh vực mình yêu thích.

Ngô Mi mừng rỡ: “Anh tôi quá tuyệt!”

Ngô Bình nghiêm mặt lại hỏi: “Tiểu Mi, những trường muốn tuyển thẳng em, em đã suy nghĩ kỹ chưa? Định tới học trường nào?”

Ngô Mi: “Anh, em muốn học đại học Thiên Kinh, chuyên ngành ngoại ngữ hoặc khảo cổ học”.

Ngô Bình cảm thấy rất kỳ lạ: “Sao lại là khảo cổ?”

Ngô Mi cười đáp: “Tại vì em thích. Một thời gian trước, em tham gia một hoạt động trải nghiệm khảo cổ cho học sinh trung học, cảm thấy nó vô cùng thú vị. Từ những mảnh vỡ của thời gian lại tìm ra được sự thật lịch sử”.

Ngô Bình mặc dù cảm thấy đây là một chuyên ngành chán ngắt nhưng vẫn tôn trọng lựa chọn của em gái: “Nếu em thích khảo cổ thì anh có một người bạn rất lợi hại, em có thể tới chỗ bạn anh theo học”.

Người bạn mà anh nhắc đến đương nhiên không ai khác ngoài Đinh Mặc. Đinh Mặc mới thực sự là chuyên gia khảo cổ, các giáo sư ở trường đại học còn thua xa.

Ngô Mi vô cùng hào hứng: “Anh, anh còn có bạn nghiên cứu khảo cổ sao?”

Ngô Bình gật đầu: “Đúng vậy. Đó mới là một nhà khảo cổ học thực thụ, anh ấy nghiên cứu cả các nền văn minh từ thời tiền sử”.

Vừa nghe tới nền văn minh thời tiền sử, Ngô Mi mắt sáng như đèn pha: “Anh, thời đó thực sự có một nền văn minh sao?”

Ngô Bình đáp: “Đương nhiên rồi, thời đó còn có những kỹ thuật phát triển hơn bây giờ ấy chứ”.

Anh thừa biết bản tính tò mò của Ngô Mi nên không dám nói nhiều. Sợ cô bé lại truy hỏi đến cùng nên anh chỉ nói: “Em cứ học cho tốt, sau này trở thành một nhà khảo cổ học vĩ đại”.

Buổi trưa, anh đưa Ngô Mi đi học. Trên đường về, Đường Băng Vân gọi điện tới nói Đường Thiên Tuyệt sau khi uống Quy Nguyên Đan thì hiệu quả vô cùng tốt, sau đó cô cảm ơn Ngô Bình. Chuyện này cũng đã nằm trong dự liệu của Ngô Bình, anh đáp: “Băng Vân, Đường Môn hiện giờ đã bị kẻ xấu nhắm tới, cô phải cẩn thận đấy nhé”.

Đường Băng Vân: “Tôi đang trên đường đến tìm anh rồi. Sau khi gặp mặt, chúng ta đi gặp Đường An nhé”.

Ngô Bình còn nhớ người này, anh ta là người đứng đầu bộ phận tình báo của Đường Môn – Thông Tin Đường. Thủ hạ của anh ta còn từng làm hỏng một chiếc xe của Ngô Bình. Anh lập tức nói: “Anh ta nói sẽ đền tôi hai chiếc xe, không phải nói khoác đấy chứ?”

Đường Băng Vân: “Chuyện này anh có thể hỏi thẳng anh ấy. Đúng rồi, Đường An là người mà anh có thể kết giao”.

Ngô Bình: “Chúng ta tới gặp anh ta làm gì vậy?”

Đường Băng Vân: “Anh ấy điều tra ra một số manh mối nhưng không chịu nói qua điện thoại, cứ đòi gặp mặt trực tiếp rồi mới nói. Anh ấy nói sẽ tới huyện Minh Dương tìm chúng ta”.

Gặp nhau ở huyện Minh Dương sao? Ngô Bình không khỏi có chút bất ngờ.

Bình luận

Truyện đang đọc