THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 317

Chương 3172

Trương Tiểu Bình cũng đến bây giờ mới biết, thì ra mình thích uống rượu đến vậy, hơn nữa tửu lượng lại rất tốt. Anh cũng không biết mình có thể uống được hết chỗ rượu này không, nhưng bây giờ anh không thể chùn bước, vì anh đang đỡ rượu cho bà chủ mà.

Anh không nói một lời nào, cầm chai rượu lên uống ngay. Một chai, hai chai, đến chai thứ ba thì chị Li thấy hơi lo lắng, cầm tay anh lại hỏi: “Cậu không thấy chóng mặt à?”

Trương Tiểu Bình vô cùng tỉnh táo, anh cười nói: “Không, em còn uống được”.

Cứ như vậy, cuối cùng anh đã uống hết mười hai chai rượu mạnh, khiến cả bàn đều sợ hãi.

Chị Li cười ha hả: “Bắt đầu từ bây giờ, dưới tay chị Li tôi đã có thêm một con át chủ bài rồi!”

Chị Li đã uống nhiều rồi, nhưng sau khi bàn này ra về, cô ấy lại bảo nhân viên mang lên một thùng bia, nói là muốn uống vài ly với Trương Tiểu Bình.

Trương Tiểu Bình đầy một bụng rượu, nhưng nước bốc hơi trên đầu anh, chẳng mấy chốc đã tiêu hoá hết số rượu kia.

Chị Li bảo nhân viên nướng xiên thịt dê, cô ấy rót bia cho Trương Tiểu Bình, cười hỏi: “Cậu có biết gã trọc vừa bảo cậu uống rượu kia là ai không?”

Trương Tiểu Bình vừa ăn xiên thịt dê vừa lắc đầu, chị Li nói tiếp: “Hắn là đại ca chỗ này, mạnh mẽ, nhiều đàn em. Hôm nay hắn đến là để ép chị ngủ với hắn đấy. Nhưng cậu xuất hiện khiến hắn bể kế hoạch rồi”.

Trương Tiểu Bình sững sờ, anh không ngờ sự tình lại thế này.

Chị Li: “Chị cự tuyệt đủ đường nhưng gã trọc nói trừ khi bên mình có người uống lại hắn, không thì tối nay chị phải ngủ với hắn”.

Trương Tiểu Bình: “Hình như hắn đâu có uống nhiều”.

Chị Li mỉm cười: “Đối diện với chín lít rượu thì hắn uống hay không uống có gì khác biệt? Chị biết tửu lượng của hắn, hai lít rưỡi là cùng, kém quá xa cậu”.

Trương Tiểu Bình cười nói: “Thật ra em còn uống được nữa”.

Chị Li lại cười khanh khách: “Số chị đỏ thật đấy, lại gặp được nhân tài như cậu”.

Hai người uống mãi đến một giờ sáng, chị Li nhìn thời gian, bỗng nói với Trương Tiểu Bình: “Đi theo chị”.

Cô ấy dẫn Trương Tiểu Bình đến một căn phòng nhỏ, mở cửa ra, một làn hương son phấn đã ập vào mặt, đây là phòng của chị Li.

Chị Li đóng cửa rồi bỗng đẩy ngã Trương Tiểu Bình xuống giường.

Bốn mắt nhìn nhau, cô ấy nói: “Chị hiểu gã trọc, hắn không chịu thua ai bao giờ. Chắc chắn nửa đêm hắn sẽ dẫn người tới. Tấm thân trong trắng hai mươi mấy năm không thể để cho tên khốn kiếp kia vấy bẩn được. Cậu em, cậu đẹp trai, đúng gu chị, chị trao thân cho cậu…”

Trương Tiểu Bình mười bảy tuổi, trai thẳng, nào chịu nổi cám dỗ này, lập tức trầm mê.

Một tiếng sau, Trương Tiểu Bình mới dừng lại. Chị Li khẽ cười, tựa vào đầu giường hút thuốc, mắng yêu: “Khiếp, sao cậu giỏi hành người ta thế? Có phải chưa được chạm vào phụ nữ bao giờ không?”

Trương Tiểu Bình ngại ngùng: “Em còn chưa có bạn gái”.

Chị Li lại cười khanh khách, cũng không biết cười cái gì.

Lúc này, tiếng Dương Giác vang lên bên ngoài, nghe có vẻ hơi trầm: “Chị Li, anh trọc lại tới rồi”.

Chị Li ừ một tiếng rồi nói: “Chị biết rồi”.

Cô ấy đứng dậy nói với Trương Tiểu Bình: “Ở trong đây đừng ra ngoài, không gã trọc thấy cậu chắc chắn sẽ đánh chết cậu đấy”.

Nhìn bóng lưng của chị Li, Trương Tiểu Bình hơi ngẩn người.

Mấy giây sau, anh cũng ra ngoài theo. Nếu đã lên giường với anh thì chị Li chính là người phụ nữ của anh, đàn ông phải bảo vệ người phụ nữ của mình!

Bình luận

Truyện đang đọc