THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2506

Ngô Bình nãy giờ không lên tiếng đột nhiên giơ tay lên tát một cú thật mạnh vào mặt Kobayashi Sahashi, cằm của Kobayashi Sahashi như vỡ vụn ra, hắn bị rụng mấy cái răng, máu chảy đầy miệng.

Hắn bị đánh đến ngơ ngác, qua mấy giây sau mới tức giận hét lên: “Mày dám đánh tao!”

Ngô Bình lạnh lùng nói: “Cái thứ khốn nạn! Mày mà cũng dám bàn luận về Viêm Long trước mặt tao à?”

Vừa dứt lời, khí thế đáng sợ được giải phóng, Kobayashi Sahashi và trợ lý ở bên ngoài run lên, không chịu nổi mà quỳ xuống đất.

Thậm chí ba người Hanami Tsukihime, Hoshi và Yoshi không bị anh nhắm đến cũng run lên, có cảm giác phải quỳ gối trước Ngô Bình.

“Chuyện gì thế này? Khí tức đáng sợ quá như thể tôi là nô lệ của hắn, còn hắn lại rất cao quý, rất mạnh vậy!”, Kobayashi Sahashi hoảng hốt.

Sao mà hắn có thể đoán được Ngô Bình đã là Nhân Vương, có năng lực áp chế với tất cả mọi người, chèn ép về khí thế khiến họ giống như chuột gặp phải mèo.

Kobayashi Sahashi run giọng nói: “Anh Lý, tôi thất lễ rồi, xin anh hãy tha tội”.

Hắn nói rồi, Ngô Bình mới hơi thu lại khí tức, lạnh nhạt nói: “Các người tìm Tsukihime có việc gì?”

Kobayashi Sahashi lau mồ hôi, vội nói: “Không có việc gì, chỉ muốn đến chào hỏi thôi”.

Ngô Bình hừ một tiếng: “Không có việc gì thì cút đi”.

Kobayashi Sahashi vội vàng đứng lên, ôm mặt lùi về sau, dẫn theo trợ lý vội vã đi khỏi đó như bỏ chạy. Ngô Bình quá đáng sợ, hắn sợ đi chậm một chút thôi là có thể sẽ bị đánh chết ngay ở đây.

Đối phương đã đi xa, Hoshi ngạc nhiên nói: “Cậu chủ, khí tức của cậu chủ mạnh hơn, chắc chắn lại có đột phá, chúc mừng cậu chủ”.

Ngô Bình nói: “Khoảng thời gian trước, tôi đột phá đến Nhân Tiên tầng bảy, cảnh giới Nhân Vương”.

Yoshi và Hoshi nhìn nhau, Nhân Tiên còn có tầng bảy?

Hanami Tsukihime vô cùng vui mừng, khoác cánh tay Ngô Bình áp mặt mình vào đó nói: “Anh Huyền Bình đúng là giỏi quá, là người đàn ông mạnh lớn thiên hạ”.

Ngô Bình nói: “Tsukihime, sau khi người này về chưa chắc đã chịu phục, Igamon có thể sẽ tìm đến, đến lúc đó anh sẽ dạy dỗ chúng”.

Hanami Tsukihime cười nói: “Anh Huyền Bình, đợi đến lúc anh trở thành chân nhân, chân tiên thì chẳng phải là vô địch rồi sao?”

Ngô Bình xua tay: “Không thể nói thế, mỗi một cảnh giới của Địa Tiên đều có khả năng sinh ra cao thủ siêu phàm. Núi này cao còn có núi cao hơn, không thể tự đại được”.

Anh lại nói: “Tsukihime, bây giờ anh nâng cao tu vi giúp em”.

Trong khi Ngô Bình giúp Hanami Tsukihime tu hành, Kobayashi Sahashi đi đến một đạo quán. Trong đạo quán, một người đàn ông trẻ tuổi nghe Kobayashi Sahashi kể lại chuyện vừa rồi, hắn ta nói: “Gì cơ? Khí tức thôi đã khiến anh chịu thua, hắn là Tiên Quân?”

Kobayashi Sahashi lắc đầu: “Hoàng tử điện hạ, khí tức của người đó mạnh hơn tiên quân nữa nhưng không giống cảm giác áp bức của tiên quân, giống như hắn là vương giả của loài người, tôi phải thần phục hắn, trung thành với hắn, thậm chí sẵn sàng nhảy vào biển lửa vì hắn”.

Người đàn ông trẻ tuổi ngạc nhiên: “Cảm giác này, lẽ nào… hắn là Nhân Vương?”

Kobayashi Sahashi ngây người: “Điện hạ, Nhân Vương là sao?”

Người đàn ông trẻ tuổi im lặng vài giây rồi nói: “Nhân Vương là cường giả loài người có thể khai phá sức mạnh loài người đến mức đáng sợ. Nếu hắn là Nhân Vương thì Viêm Long đang vực dậy rồi”.

Kobayashi Sahashi nói: “Điện hạ, nói như thế, chúng ta phải nhanh chóng tiêu diệt hắn?”

Bình luận

Truyện đang đọc