THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3112

Trở về phòng ăn, anh tiếp tục dùng bữa với Liễu Y Y, cười hỏi: “Y Y, em có bạn trai chưa?”

Liễu Y Y lắc đầu, đỏ mặt đáp: “Vẫn chưa ạ”.

Ngô Bình: “Ừm, thế em thấy anh thế nào?”

Liễu Y Y vô cùng xấu hổ, cô ấy nói: “Bác sĩ Ngô rất tốt”.

Ngô Bình: “Em là y tá, anh là bác sĩ, chúng ta xứng đôi lắm, hay là anh làm bạn trai em nhé?”

Liễu Y Y ngớ người ra, ấp úng nói: “Bác sĩ Ngô, anh ưu tú như thế, em… em không xứng với anh”.

Ngô Bình: “Giữa nam nữ không có xứng hay không xứng, chỉ có thích hay không thích. Anh thấy em xin đẹp, dịu dàng, lại lương thiện, anh rất thích em”.

Anh thẳng thắn quá doạ sợ Liễu Y Y, cô ấy ngây ngốc nhìn anh, không biết trả lời thế nào.

Ngô Bình cười nói: “Em không cần trả lời vội, cứ về suy nghĩ thật kỹ đi”.

Ăn cơm xong, hai người quay về bệnh viện. Lúc đi, Ngô Bình để hoá thân kiếm đạo ở lại canh chừng công chúa Thiên Mông, còn anh thì tiếp tục trở lại bệnh viện làm việc.

Buổi chiều bệnh nhân càng đông, đa số đều là bệnh nan y khó chữa, những bác sĩ khác đều bó tay, chỉ có thể tìm anh giúp đỡ.

Qua buổi sáng, bây giờ danh tiếng của Ngô Bình đã nổi như cồn, thế nên buổi chiều có rất nhiều tu sĩ, thậm chí cả những nhân vật lớn tới tìm anh khám bệnh.

Nhưng ai đến cũng phải xếp hàng, hoặc bỏ tiền ra mua số của những người xếp trước. Chỉ là số người bằng lòng bán số vô cùng hiếm hoi, thế nên đa số chỉ có thể ngoan ngoãn xếp hàng đợi.

Đến bệnh nhân thứ hai mươi, anh thấy đây là một chàng trai trẻ tầm ba mươi tuổi, sắc mặt khó coi. Anh ta vừa ngồi xuống, Ngô Bình đã thấy không ổn, âm khí trên người anh ta dày đặc, tròng trắng mắt thì nhiều, tròng đen thì ít.

Anh nghiêm mặt nói: “Gan của mày lớn đấy, dám chạy tới trước mặt tao, mày muốn chết à?”

Thì ra anh đã cảm nhận được người này đã bị ma nhập!

Ai ngờ, người này lại quỳ xuống đất nói: “Bác sĩ, tôi bị ma nhập rồi, nhưng tôi vẫn có thể giữ được tỉnh táo, xin anh cứu tôi với!”

Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Rõ ràng tu vi của anh không cao lắm, hơn nữa tà ma này lại rất mạnh, sao anh có thể giữ được tỉnh táo?”

Người kia đáp: “Bằng một cách kỳ diệu nào đó, lúc tôi lên ba đã học được một bộ tâm kinh, tôi tụng tâm kinh thì tà ma này không làm gì được tôi cả. Chỉ là thế này khiến tôi rất khó chịu”.

Ngô Bình trầm tư: “Anh có thể đọc tâm kinh đó cho tôi nghe thử không?”

Người kia trả lời: “Bác sĩ, tâm kinh này của tôi rất đặc biệt, chỉ có thể thầm niệm trong lòng, không thể nào nói ra bằng lời được”.

Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: “Không sao, anh cứ niệm trong lòng là được rồi”, nói rồi anh thả thần niệm vào trong ý thức của đối phương, xem thử rốt cuộc anh ta đã niệm kinh gì.

Lúc này, linh hồn hai người có một sợi dây kết nối. Đây là một loại năng lực mới mà anh có được sau khi luyện Thần Ma Cửu Biến, tên là kết nối linh hồn.

Kết nối linh hồn không chỉ có thể giúp hai bên tâm ý tương thông mà còn có thể cùng chịu tổn thương, bù đắp lẫn nhau, cùng tiến bộ.

Chàng trai thầm niệm tâm kinh, Ngô Bình lập tức ghi nhớ. Học được tâm kinh, anh rất bất ngờ, cảm thấy tâm kinh này rất huyền diệu, chỉ có thể hiểu ý nhưng không thể truyền đạt lại bằng lời.

Anh hỏi: “Anh còn biết tâm chú nào khác không?”

Chàng trai: “Có, lúc tôi mười tuổi, mười sáu tuổi, hai mươi tư tuổi cũng lần lượt nhớ ra những đoạn kinh khác nhau, nhưng chưa từng dùng”.

Bình luận

Truyện đang đọc