THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2532

Anh giật mình rồi âm thầm quan sát xung quanh rồi hỏi: “Cậu dùng Xích Linh Tiên Quả làm gì?”

Cậu Lương: “Đó là việc của tôi”.

Ngô Bình: “Nếu chỉ dùng để ăn thì phí lắm. Quả này dùng để luyện chế Xích Linh Tiên Đan, có tác dụng rất lớn với tu sĩ độ kiếp đấy. Hơn nữa, chỉ cần thay đổi một chút thì nó còn giúp tu sĩ đột phá cảnh giới nữa”.

Cậu Lương ngẩn ra: “Anh biết luyện đan à?”

Ngô Bình: “Tôi là một thầy luyện đan, nếu không đã chẳng mạo hiểm vào đây tìm dược liệu làm gì. Nghe nói ở đây có một gia tộc sinh sống, cậu là người của gia tộc đó à?”

Cậu Lương cười nói: “Đúng, không ngờ anh lại là thầy luyện đan, ban nãy tôi thất lễ rồi”.

Ở bất kỳ đâu, thầy luyện đan luôn có địa vị rất lớn vì số lượng cực hiếm, cậu Lương này lập tức thay đổi thái độ với Ngô Bình.

Ngô Bình: “Trước đó, tôi cứ tưởng dược liệu ở đây vô chủ, xin lỗi nhé. Tôi sẽ trồng trả lại, và phục hồi hiện trạng như ban đầu”.

Cậu Lương vội xua tay nói: “Chỉ có mấy quả thôi mà, anh cứ cầm đi”.

Ngô Bình không từ chối mà nói: “Tôi tự giới thiệu, tôi là Lý Huyền Bình đệ tử của tiên phủ Thiên Võ”.

Cậu Lương sững sờ hỏi: “Cái gì? Anh là đệ tử của tiên phủ Thuên Võ ư?”

Ngô Bình: “Đúng”.

Cậu Lương chắp tay nói: “Tôi thất lễ rồi! Tôi nghe các trưởng lão nói tiên phủ Thiên Võ là một trong các thế lực hàng đầu của hồng hoang, tuy số lượng không nhiều, nhưng đệ tử nào cũng rất tài giỏi”.

Ngô Bình: “Tu vi của tôi còn thấp lắm”.

Cậu Lương cười nói: “Anh Lý, tôi tự giới thiệu, tôi là Khương Ngọc Lương, đứng thứ bảy trong nhà”.

Ngô Bình chào lại: “Ra là cậu Khương”.

Khương Ngọc Lương: “Anh Lý, nhà tôi hiếm khi có khách tới chơi, nếu tiện thì mời anh đến ngồi uống chén trà”.

Ngô Bình là người to gan lớn mật nên đồng ý ngay: “Được thôi”.

Khương Ngọc Lương không ngồi kiệu nữa mà cùng bay với Ngô Bình, hai người bay khoảng chục phút thì đến một đỉnh núi hoa lệ.

Họ đáp xuống thì Khương Ngọc Lương mời Ngô Bình vào đại viện, ở đây có khá nhiều người hầu kẻ hạ, họ lần lượt mang trà bánh lên.

Sau khi hàn huyên đôi điều, Khương Ngọc Lương nói: “Anh Lý, không biết anh có luyện chế được quả mà anh vừa hái không?”

Ngô Bình: “Được chứ, tôi có mang đồ sẵn luôn đây”.

Khương Ngọc Lương mừng rỡ nói: “Anh chị tôi chuẩn bị độ lôi kiếp, nếu có Xích Linh Tiên Đan hỗ trỗ trợ thì sẽ đỡ hơn nhiều”.

Ngô Bình: “Lát nữa tôi sẽ luyện đan cho”.

Khương Ngọc Lương cười nói: “Người trong gia tộc chúng tôi đã sống rất lâu rồi nên hiểu rõ về nơi này lắm. Nếu anh Lý cần dược liệu gì thì tôi sẽ cho người dẫn anh đi hái”.

Ngô Bình: “Tôi nghe nói gia tộc anh đến đây lánh nạn, đúng không?”

Khương Ngọc Lương trầm mặc rồi nói: “Nói vậy cũng đúng. Năm xưa, thời buổi loạn lạc, tổ tiên nhà tôi bị lẻ thù ở Tiên Giới đuổi giết, cuối cùng đã dừng chân ở đây”.

Ngô Bình: “Nhẫn Đạo mà mọi người bên ngoài học cũng từ gia tộc cậu mà ra à?”

 

Bình luận

Truyện đang đọc