THẦN Y TRỞ LẠI

Trí thông minh của Hầu vương đã khác nên trận đánh này chúng đã thành công vang dội. Hầu vương vốn không phải đối thủ của Lang vương, nhưng nhờ có Kim Cương Đan nên nó đã mạnh mẽ hơn và đánh thắng được Lang vương.  

 

Mất thủ lĩnh, bầy sói bị đánh tan tác và chết cả nửa quân số, cuối cùng chúng phải bỏ địa bàn lại rồi chạy đi xa hơn.  

 

Thế lực của bầy sói lớn hơn nên địa bàn của chúng cũng rộng hơn bầy khỉ, vì thế sau trận này, lãnh thổ của Hầu vương đã rộng hơn nhiều.  

 

Đương nhiên điều này cũng có lợi cho Ngô Bình, vì bầy khỉ có thể đến khu vực khác để hái dược liệu cho anh.

Advertisement

Bàn Nguyên rất ngoan ở bên cạnh Ngô Bình, hôm nay, nó không nhịn được nữa nên mới hỏi: “Chủ nhân, người định ở lại đây luyện đan mãi à?”  

 

Ngô Bình: “Dược liệu và môi trường ở đây không thuộc về vũ trụ của chúng ta, ở đây các dược liệu này không đáng giá, nhưng mang về chỗ chúng ta thì chúng quý lắm đấy”.  

 

Advertisement

Sau đó, anh hỏi Bàn Nguyên: “Ngươi cũng uống Kim Cương Đan rồi, ngươi nghĩ mình đồng ý trả bao nhiêu tiền để mua đan dược này?”  

 

Bàn Nguyên ngẫm nghĩ rồi đáp: “Hiệu của của Kim Cương Đan rất tốt, nó đã tăng thực lực nhiều mảng giúp tiểu nhân. Tiểu nhân nghĩ thấp nhất cũng phải bán đan dược này với giá năm tỷ tiền Đạo”.  

 

Ngô Bình: “Nhưng ở đây có rất nhiều dược liệu để luyện chế Kim Cương Đan, một ngày ta có thể luyện chế cả mấy chục nghìn viên, thậm chí cả trăm nghìn viên”.  

 

Bàn Nguyên ngạc nhiên: “Kể cả thế thì nó vẫn đang giá năm tỷ tiền Đạo”.  

 

Ngô Bình: “Nếu để binh sĩ uống đan dược này thì ngươi có thể tưởng tượng được hiệu quả sẽ thế nào không?”  

 

Bàn Nguyên: “Thế thì sẽ đáng sợ lắm”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Chỉ có Kim Cương Đan thôi thì chưa đủ, còn cần đan dược nâng cao thực lực, phản ứng, tinh thần và trí tuệ nữa”.  

 

Bầy khí đại thắng quay về, hầu vương rất vui. Để lấy lòng Ngô Bình, nó lại triệu tập các hầu binh, hầu tướng đi hái tất cả dược liệu ở địa bàn của bầy sói.  

 

Không lâu sau, lại có cả núi đan dược chất đống trước mặt Ngô Bình. Lần này, anh phát hiện có vài loại giúp tăng sức mạnh, vì thế đã nghiên cứu ra một loại có tên là Cự Lực Đan.  

 

Khi Ngô Bình luyện chế đan dược này thành công thì chợt nhận được tin của Kim Song Nhi, con đường Chân Thánh sắp mở, không còn cách nào khác, Ngô Bình đành tạm rời khỏi đây.  

 

Trước khi đi, anh dặn Hầu vương tiếp tục đi gom dược liệu cho ba loại đan dược mình đang luyện chế.  

 

Ngô Bình rời khỏi Thái Dương Khư thì phát hiện mình đã ở đó hơn nửa tháng, nhưng thế giới bên ngoài mới trôi qua nửa ngày thôi, quỹ đạo thời gian ở hai nơi này hoàn toàn khác nhau.  

 

Anh đến tìm Kim Song Nhi, cô ấy hỏi: “Huyền Bình, anh xử lý xong việc rồi à?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Ừ, Song Nhi, giờ chúng ta đi tham gia tiệc mừng thọ luôn à?”  

 

Kim Song Nhi: “Vâng, giờ đi luôn”.  

 

Ngô Bình nhớ bạn đời của Vương Mẫu là một Chân Nhân thái cổ thời sơ đại nên hỏi: “Song Nhi, Vương Mẫu có mấy chồng?”  

 

Kim Song Nhi: “Ba, nhưng chỉ có một người còn sống, và đó cũng chính là bố em. Trong các người chị gái của em thì chỉ có hai người cùng chung bố với em thôi”.  

Bình luận

Truyện đang đọc