THẦN Y TRỞ LẠI

 

Chương 1268

Lập tức, đào tiên thò mấy sợi rễ ra, kéo Tiên thạch vào trong lòng đất rồi vội vã nuốt lấy Tiên khí của Tiên thạch.

Ngô Bình nói: “Biết điều thì mau ra cho ta mấy quả đào đấy”.

Đào tiên đáp: “Sẽ có, chủ nhân cứ yên tâm”.

Ngô Bình lại lôi ra một cái bình ngọc màu xanh, bên trong là một loại chất lỏng gì đó. Anh cười hỏi: “Thứ này người có biết không?”

Lá cây đào rung rung như thể nó đang vô cùng phấn khích, đáp: “Là Ất Mộc linh dịch! Sao chủ nhân có được nó?”

Ngô Bình: “Ta làm sao có được nó ngươi không cần phải biết. Ta chỉ hỏi ngươi, nếu có thứ này thì ngươi có thể nhanh chóng đơm hoa kết trái không?”

Tiên đào: “Ba ngày! Ba ngày là ra quả!”

Ngô Bình đáp: “Được, vậy cho ngươi một giọt!”

Đào tiên kêu lên: “Một giọt? Chủ nhân, một giọt chỉ được một quả thôi đấy nhé”.

Ngô Bình nghĩ ngợi một lát rồi đáp: “Thế thì cho ba giọt, ba quả đấy nhá”.

Nói rồi, anh đổ ba giọt của thứ chất lỏng trong bình lên phần rễ cây.

Cây đào hưng phấn đến độ phát ra mấy âm thanh kỳ lạ, cứ như con nghiện được chơi thuốc vậy.

Đường Tử Di nhỏ tiếng hỏi: “Anh thực sự đang nói chuyện với cây đào sao?”

Ngô Bình cười đáp: “Đúng vậy, cây cối thực ra cũng có suy nghĩ đấy”.

Nói rồi, anh ôm eo Đường Tử Di, dụi đầu vào tóc cô hít sâu một hơi.

Được anh ôm, Đường Tử Di cảm giác như cơ thể mềm nhũn ra, khẽ nói: “Đáng ghét!”

Miệng thì nói đáng ghét nhưng rồi lại quay lại ôm lấy anh. Cô ngẩng mặt lên nhìn anh, gương mặt xinh đẹp như một đoá hoa đang nở.

Ngô Bình hôn lên môi cô, sau đó hai người đi về phía chiếc sô pha trong nhà.

Đột nhiên, Đường Tử Di hất anh ra, cười nói: “Em đi tắm đã”, sau đó chạy mất.

Ngô Bình thở dài, mặt bất lực. Đường Tử Di có một quy trình tắm rửa riêng, đợi cô ấy tắm xong chắc phải hơn một tiếng.

Trong lúc không có gì làm anh ngồi trong phòng khách, hít thở linh khí Tử Long!

Nhân tiên mạnh hơn cao thủ Tiên Thiên là bởi họ có thể hấp thụ linh khí của đất trời! Linh khí đi vào cơ thể nuôi dưỡng nguyên thần, thúc đẩy quá trình tiến hoá gen.

Lúc này, anh đang khai triển phương pháp hít thở cao cấp, tất cả các lỗ chân lông trên cơ thể mở rộng, hút lấy chân khí Tử Long. Linh khí này di chuyển thành dòng trong cơ thể anh, sau đó đi vào kinh mạch. Tiếp đó, nó đi qua kinh mạch, vào từng tế bào của cơ thể.

Trước đó, nhờ có mật mã gen mà thể chất của Ngô Bình đã tăng lên nhanh chóng, giờ có thêm linh khí Tử Long nữa nên anh tiến bộ càng nhanh hơn.

Cùng lúc đó, phôi của Đạo Chủng cũng đang hấp thu linh khí Tử Long và mập mạp hơn, ánh sáng bảy màu toả ra cũng sáng màu hơn.

Ngô Bình tập trung tu luyện đến mức quên cả thời gian, khi anh mở mắt ra thì trời đã tối, Đường Tử Di đang ngồi gần đó nhìn anh đến ngây người.

Anh vỗ vào đầu mình rồi nói: “Tử Di, em chờ anh lâu chưa?”

Đường Tử Di liếc nhìn anh rồi nói: “Cũng không lâu lắm, mới hơn ba tiếng thôi”.

Ngô Bình áy náy: “Anh xin lỗi”.

Bình luận

Truyện đang đọc