THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2589

Từ Bá Nhân nói: “Không thành vấn đề, mục đích khai thác đất không giới hạn, nhưng so với việc khai thác du lịch, trong tay anh có một dự án khá tốt, em có muốn suy xét không?”

Ngô Bình hỏi: “Ồ, dự án gì thế?”

Từ Bá Nhân lấy một phần tài liệu ra nói: “Em xem đi, trong đó nói rất chi tiết”.

Ngô Bình đọc lướt qua cũng hiểu đại khái về dự án này, đây là dự án xúc tiến đầu tư cũ, có rất nhiều ưu đãi, miễn phí sử dụng đất năm năm, miễn thuế ba năm đầu.

Ngô Bình xem vị trí, là ở ngoại ô phía Đông của tỉnh, giao thông thuận lợi, địa hình bằng phẳng. Nhưng quan trọng là miếng đất này không xa núi hoang mà anh muốn khai phá, chỉ có mấy mươi cây số.

Anh hơi động lòng, nghĩ đến ngoại viện Thục Sơn, nói: “Anh Từ, em muốn mở một võ quán quy mô lớn, được chứ?”

Từ Bá Nhân cười nói: “Chỉ cần đầu tiên thì dự án nào cũng được”.

Ngô Bình: “Nhưng diện tích võ quán của em khá lớn, cần một mảnh đất rất lớn”.

Từ Bá Nhân hỏi: “Khoảng bao nhiêu?”

Ngô Bình ngẫm nghĩ: “Không nhỏ hơn một nghìn mét vuông”.

Từ Bá Nhân ngây người, diện tích cả Thạch Thành cũng chỉ hơn một nghìn mét vuông, Ngô Bình cần đến một nghìn?

“Võ quán có thể dùng nhiều đất thế sao?”, ông ấy ngạc nhiên hỏi.

Ngô Bình: “Ừ, bọn em muốn xây võ quán quy mô lớn, cao cấp, đến lúc đó cần nhiều đất và vốn đầu tư cực lớn”.

Từ Bá Nhân hỏi: “Võ quán lớn như thế thì phải đầu tư bao nhiêu tiền mới có thể xây được?”

Ngô Bình: “Theo chi phí xây dựng năm nghìn một mét vuông thì có thể nào cũng cần đến năm nghìn tỷ tệ”.

Dù Từ Bá Nhân có địa vị cao cũng không khỏi kinh ngạc với số tiền này. Mấy giây sau, ông ấy mới hoàn hồn nói: “Năm nghìn tỷ, đó là một con số rất lớn…”

Ngô Bình cười nói: “Tiền vốn không phải là vấn đề, dự án này rất lớn liên quan đến mọi phương diện, còn cần cơ quan tỉnh cố gắng phố hợp”.

Từ Bá Nhân nói: “Em cứ yên tâm, mọi thứ đều không thành vấn đề, anh nhất định sẽ đảm bảo dự án được thuận lợi”.

Đùa à, dự án lớn năm nghìn tỷ, ai muốn bỏ chứ? Dù cả tỉnh đang gặp khó thì cũng phải đảm bảo.

Ngô Bình: “Hai dự án này sẽ dùng đến một lượng lớn vật liệu xây dựng, tỉnh K là tỉnh lớn về sản xuất vật liệu xây dựng, chắc sẽ có thể kéo được kinh tế trong tỉnh”.

Từ Bá Nhân cười nói: “Vậy anh phải cảm ơn em rồi”.

Lúc này trà đã được pha xong, mùi thơm của trà tỏa ra xung quanh, Từ Bá Nhân ngửi rồi nói: “Trà ngon”.

Hai người lại nói kỹ hơn, buổi trưa Từ Bá Nhân giữ anh lại ăn cơm, thế nhưng Ngô Bình còn rất nhiều việc cần làm nên từ chối.

Ra khỏi cơ quan tỉnh, anh đang định thi triển độn thổ để đi thì một chiếc xe bỗng dừng lại bên cạnh, cửa xe hạ xuống, có người gọi anh: “Ngô Bình?”

Ngô Bình quay đầu lại thì thấy một người đàn ông đang ngồi trong xe, trạc tuổi anh, đó là chiếc Porsche 911, ngồi ở ghế phụ lái là một người phụ nữ.

“Trương Tân Minh?”

Bình luận

Truyện đang đọc