THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2059

Nghĩ đến đây, Ngô Bình đáp: “Có điều, ở chỗ tôi có khá nhiều người đẹp biết võ thuật. Tôi sẽ chọn cho anh mười cô, anh tự xem xem có phù hợp không”.

Diệp Huyền mừng rỡ: “Mười cô? Vậy quá tốt rồi!”

Ngô Bình: “Ừm, vậy cứ thử xem, không phù hợp thì cũng không sao”.

Diệp Huyền: “Tiền bối, có thể tìm giúp đệ tử thêm mười anh bạn đẹp trai lại biết võ không. Tốt nhất là những người có tu vi cảnh giới Khí”.

Ngô Bình cười lạnh: “Làm người thì phải biết chừng mực!”

Diệp Huyền: “Tiền bối, giúp đệ tử đi mà!”

Ngô Bình nghĩ một lát rồi đáp: “Thôi được rồi, tôi sẽ nghĩ cách giúp anh”.

Cảnh giới Khí thì đã được coi là cao thủ tại các địa phương nhỏ. Họ vốn đã có thể tự làm ăn kiếm được hàng trăm triệu tệ rồi nên đâu có hứng thú đi làm diễn viên. Cho nên yêu cầu của Diệp Huyền quả thực khá khó.

Cúp điện thoại xong, anh gọi điện cho chùa Đại Thiền nói mình cần mười võ tăng ngoại hình ưa nhìn để đi đóng phim.

Các nhà sư ở chùa Đại Thiền nghe xong yêu cầu của Ngô Bình thì không khỏi khinh bỉ. Có điều địa vị của Ngô Bình trong chùa rất cao, hơn nữa lại có ơn với nhà chùa nên cũng không ai lên tiếng phản đối.

Cứ như vậy, ngày hôm đó Ngô Bình đã huy động được mười hoà thượng độ tuổi từ mười bảy đến hai mươi, tinh thông võ nghệ lại ưa nhìn. Có người là kiểu ngây thơ trong sáng như dân mạng hay gọi là “tiểu thịt tươi”, cũng có người khoẻ khoắn nam tính, còn có hai hoà thượng đẹp phi giới tính, trang điểm lên còn đẹp hơn cả con gái.

Đương nhiên, quan trọng nhất là những người này có thể chất cực tốt nên đóng phim hành động chỉ là chuyện nhỏ. Cho dù có yêu cầu cao hơn thì họ cũng dễ dàng đáp ứng.

Ngô Bình cũng chọn mười người đẹp luyện kungfu, vóc dáng đẹp, mặt xinh rồi phái tới Thiên Kinh.

Sau đó anh bảo Mộc Lan phát vé xem phim cho họ ra rạp xem thử phim của Lâm Băng Tiên.

Bộ phim dài một tiếng năm mươi phút, tình tiết kịch tính, cảnh chiến đấu mãn nhãn, hơn xa các bộ phim dùng kỹ xảo. Lâm Băng Tiên diễn rất tốt nhưng còn thua xa Trần Lăng Sương.

Bộ phim này người được lợi lớn nhất chính là Trần Lăng Sương, cô ấy chắc chắn sẽ trở thành đả nữ màn ảnh nổi danh thế giới.

Xem phim xong, Ngô Bình gọi điện cho Lâm Băng Tiên và Trần Lăng Sương để chúc mừng họ vì thành công của bộ phim này.

Nhưng kỳ lạ là anh gọi nhưng cả hai không nghe máy.

Gọi mấy lần không ai thưa nên anh đành liên lạc với Diệp Huyền: “Lâm Băng Tiên và Trần Lăng Sương đâu rồi, sao tôi gọi không ai nghe máy?”

Diệp Huyền: “Tiền bối, không phải họ đã đi Nam Mỹ rồi sao? Chuyện này tiền bối cũng biết mà”.

Ngô Bình lúc này mới nhớ ra Lâm Băng Tiên muốn tới đó để gặp bố còn Trần Lăng Sương tới đó để quay vài cảnh phim nên đã đi cùng nhau.

Ngô Bình lập tức liên lạc với người phụ trách tại Nam Mỹ của Thiên Long và Đường Môn, bảo họ tìm hiểu tung tích của hai cô gái.

Một tiếng sau, cả hai bên đều không tìm được đầu mối nào. Sau khi Lâm Băng Tiên và Trần Lăng Sương vào khách sạn thì đột nhiên biến mất không rõ tung tích.

Ngô Bình gửi thông báo hoả tốc, huy động cả hai bên lập tức dốc sức điều tra.

Bình luận

Truyện đang đọc