Kỳ Thiên biết, bây giờ ông ta buộc phải nghênh chiến, nếu không sẽ bị người trong tông nghĩ mình khiếp sợ. Ông ta xuất hiện, bay vào không trung, ánh mắt nhìn Đoàn Thuần chằm chằm, bình tĩnh hỏi: “Đoàn Thuần, cậu có biết hậu quả nếu thách đấu thất bại không?”
Ngô Bình cười nói: “Tôi sẽ không thất bại. Đừng nói ông là Đạo Tổ, cho dù là Đạo Tôn, tôi cũng nắm chắc đánh bại được ông!”
Kỳ Thiên nhíu mày: “Vậy sao? Vậy tông chủ đây sẽ cho cậu nguyện ý, dùng cảnh giới Đạo Tôn nghênh chiến!”
Nói xong, khí tức ông ta đột nhiên trở nên mạnh hơn, tu vi tiến thẳng đến cảnh giới Đạo Tôn!
Ba vị lãnh đạo còn lại đều kinh ngạc, lãnh đạo Hạ nói: “Tông chủ, ông đã thăng cấp lên Đạo Tôn rồi?”
Advertisement
Kỳ Thiên lạnh nhạt nói: “Hóa thân của tôi vẫn luôn tu luyện ở bên ngoài, ba năm trước đã thăng cấp rồi”.
Vẻ mặt Ngô Bình không đổi, thản nhiên nói: “Đạo Tôn, đánh thế mới thú vị chứ”.
Kỳ Thiên cười lạnh: “Một Đạo Quân cỏn con như cậu, so với tông chủ tôi còn kém hai cảnh giới, mà còn dám ngông cuồng như vậy, ai cho ngươi dũng khí và tự tin đó chứ?”
Advertisement
Ngô Bình cười lạnh, anh tiến lên một bước, sức mạnh chư thiên vạn giới đều ngưng tụ về phía anh, khí tức anh không ngừng không ngừng sôi sục, rất nhanh đã vượt qua Kỳ Thiên, vẫn còn tiếp tục nâng cao, cuối cùng đã tạo thành thế trấn áp!
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, chuyện gì đây!
Bọn họ nào biết, cảnh giới của Ngô Bình sớm đã đạt đến cảnh giới Vô Pháp, có thể nắm giữ sức mạnh đất trời trong thời gian ngắn, sử dụng nó! Thực lực Kỳ Thiên có mạnh hơn nữa cũng không thể chống lại đất trời!
“Trấn!”
Bàn tay Ngô Bình đè mạnh xuống về phía Kỳ Thiên. Một chưởng này, Kỳ Thiên có cảm giác như bị đất trời đè ép, trong lòng vô cùng sợ hãi, ông ta lập tức thét lớn: “Đoàn Thuần, dừng tay!”
“Ông còn chưa nhận thua!”, Ngô Bình lạnh lùng nói.
Đoàn Thuần cắn răng, nói: “Tôi nhận thua!”
Bàn tay khổng lồ dừng lại trên không, Ngô Bình nói: “Ông tuyên bố với bên ngoài là nhường lại vị trí tông chủ! Sau này, tôi sẽ là tông chủ mới!”
Kỳ Thiên run người, căm hận nói: “Đoàn Thuần, cậu nghĩ cho kỹ, tôi đưa Doanh Tông cho cậu quản lý, cậu thu phục được mọi người, bảo vệ vị trí này được sao?”
Ngô Bình: “Đó là chuyện của tôi, không cần phải lo”.
Kỳ Thiên chỉ có một con đường có thể đi, ông ta thở dài một tiếng, cao giọng nói: “Kể từ bây giờ, Kỳ Thiên tôi nhường lại vị trí tông chủ Doanh Tông, người kế nhiệm là Đoàn Thuần!”
Ngô Bình nhìn bốn người lãnh đạo: “Các vị, không bái kiến tông chủ sao?”
Bốn người đưa mắt nhìn nhau, cùng bái lạy: “Bái kiến tông chủ!”
Ngô Bình gật đầu, vung tay, trên không xuất hiện một cánh cổng thời không, một mãnh thú lao ra từ bên trong, chính là cùng kỳ.
Thực lực của cùng kỳ có thể nuốt sống một Đạo Tôn, khí tức của nó khủng khiếp, khiến mọi người kinh sợ ngây ngốc. Doanh Tông ở đây tuy là tông môn lớn, nhưng đối mặt với mãnh thú dị giới như cùng kỳ, căn bản không có sức đánh trả!
Ngô Bình xoa đầu cùng kỳ, cùng kỳ thoải mái quỳ dưới chân anh, giống như một con chó pug vậy.
“Sau này tao không có mặt thì mày sẽ bảo vệ sơn môn”.
Lãnh đạo Hạ kia lắp bắp hỏi: “Tông chủ, đây chẳng phải là mãnh thú trong truyền thuyết, cùng kỳ sao?”
Ngô Bình cười nói: “Ông cũng có mắt nhìn đấy”.
Vẻ mặt bốn người tái nhợt, là cùng kỳ!