THẦN Y TRỞ LẠI

Lư Thái ngay thẳng nói: “Học thức của gia tổ thâm sâu, lời của ông ấy tuyệt đối không sai”.

Ngô Bình “ừ” một tiếng: “Mặc dù tôi không biết đây là thứ gì, nhưng thấy được lòng hiếu thảo của anh, tôi sẽ nhận lấy và chữa khỏi bệnh cho mẹ anh”.

Lư Thái mừng rỡ, sau đó quỳ xuống đất: “Cảm ơn anh Ngô”.

Cất hộp gỗ đi, Ngô Bình lấy một ít thuốc ra, nhanh chóng loại bỏ tà độc trên người mẹ Lư Thái, đồng thời để lại ba viên đan dược, để bà ta hai ngày uống một viên, đến lúc đó là có thể hồi phục như trước.

Nhìn thấy mẹ mình đang hồi phục với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, sắp tới có thể nhìn thấy ánh sáng, hơn nữa cơ thể không còn đau đớn nữa, Lư Thái biết cách trị liệu của Ngô Bình đã có tác dụng, cảm thấy vui mừng khôn xiết.

Ngô Bình dặn dò những gì cần chú ý, sau đó lại gọi Lư Thái vào phòng khách, nghiêm túc nói: “Vết thương do độc của mẹ anh có thể hồi phục khá nhanh, nhưng không thể xem thường tà độc này, không phải là thứ người bình thường có thể tiếp xúc. Mẹ anh bị trúng tà độc, rất có thể có người bỏ độc bà ấy, mà người đầu độc có lẽ còn sẽ tiếp tục ra tay”.

Lư Thái vừa ngạc nhiên vừa tức giận, hắn nói: “Anh Ngô, anh có thể chỉ người đầu độc là ai không?”

Ngô Bình: “Anh đừng hoảng sợ, người có thể sử dụng loại độc này chắc chắn rất mạnh. Bây giờ tôi đã chữa khỏi bệnh cho mẹ anh, chắc chắn người đó sẽ lộ diện. Anh có thể công khai với bên ngoài tôi là người của 'Thần Hoàng Tông, bảo hắn đến tìm tôi”.

Lư Thái cảm thấy biết ơn: “Cảm ơn anh Ngô, tôi sẽ không quên ơn đức này”.

Ngô Bình nói:” Có việc gì thì anh có thể liên hệ với Cốc Tâm Lăng”.

Ra khỏi nhà họ Lư, Ngô Bình đưa một số điện thoại cho Cốc Tâm Lăng, Cốc Tâm Lăng mừng rỡ nói: “Trưởng lão Ngô, anh có việc gì thì cứ dặn dò, cả Thần Hoàng 'Tông sẽ cố gắng hết sức làm cho anh”.

Ngô Bình “ừ” một tiếng, sau đó cưỡi ánh sáng biến mất ở đẳng xa.

Nhìn bóng lưng Ngô Bình, Cốc Tâm Lăng ngân người, trưởng lão Ngô còn trẻ như thế mà tu vi lại cao, cô ta ngưỡng mộ quá.

Ngay lúc này cô ta nhận được điện thoại của đường chủ, giọng nói của một người phụ nữ vang lên: “A Lăng, Thượng tiện đang ở đâu?” 

Cốc Tâm Lăng thở dài, nói: “Đường chủ, trưởng lão Ngô đã đi rồi, nhưng anh ấy lấy số điện thoại của tôi, chắc là sau này sẽ tới tìm chúng ta”.

Người phụ nữ sửng sốt: “Cô nói sao, trưởng lão Ngô à”

Cốc Tâm Lăng cười nói: “Đúng thế, Thượng tiên là trưởng lão Kiếm Các, địa vị tương đương với Thượng trưởng lão”.

Người phụ nữ sửng sốt vài giây, sau đó nói: “Cô về đây ngay, nghĩ một lý do cho tôi liên hệ với trưởng lão Ngỡ”.

Ngô Bình quay về từ Nhân Hoàng Giới, dĩ nhiên sẽ về chỗ Đông Vương một chuyến, dù sao cậu cũng là người được Đông Vương đưa vào Nhân Hoàng Giới.

'Thấy Ngô Bình trở về nhanh như vậy, Đông Vương rất vui mừng, hỏi hắn đã thu hoạch được gì. Dĩ nhiên Ngô Bình không tiện nói quá chỉ tiết, chỉ nói rằng mình đã tìm được một ít dược liệu, chuyến đi này rất đáng giá.

Ngồi chơi ở phủ Đông Vương một lát, cậu quay lại Học viện quân sự Đại Hạ, bây giờ cậu là học sinh của Học viện quân sự, gian nghỉ phép đã qua lâu rồi nên cậu phải quay về.

Thật ra thân phận của bên Học viện quân sự đã không còn quan trọng với cậu nữa, nhưng nếu đã đến đây rồi thì cậu vẫn nên hoàn thành tất cả các khóa học từ đầu đến cuối. 

Bình luận

Truyện đang đọc