THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2596

Ngô Bình kinh ngạc, thực lực trên cả Lữ Tổ, vậy là cao thủ cỡ nào chứ?

Cái tên Mạc Hiên này, anh chưa từng nghe đến, dù sao trong trường cũng có cả mấy chục nghìn học sinh, anh không thể nào biết hết mọi người được.

Hồ Kiến Quốc nói cho anh, Mạc Hiên và anh là cùng khóa, là một nữ sinh vô cùng bình thường.

Ngô Bình: “Vị cao thủ kia, trước kia là nữ sao?”

Hồ Kiến Quốc: “Kiếp trước là nam”.

Vẻ mặt Ngô Bình kỳ lạ: “Vậy người này muốn làm con gái sao?”

Hồ Kiến Quốc gật đầu: “Người này cho rằng, thể chất của nữ giới thích hợp để tu luyện hơn, vì vậy ở kiếp này đã lựa chọn trở thành một cô gái”.

Ngô Bình trợn mắt ngạc nhiên, để tu luyện, mà ngay cả giới tính cũng thay đổi, đúng là người ngoan tuyệt!

“Người này, cũng cần tôi giúp anh ta lĩnh ngộ sao?”

Hồ Kiến Quốc: “Người này không cần lĩnh ngộ, nhiệm vụ của cậu là tiếp đón đối phương, tốt nhất là có thể làm bạn trai của cô ấy”.

Hô Bình lập tức sầm mặt: “Lão Hồ, ông đùa gì vậy, đó là nam mà?”

Hồ Kiến Quốc nghiêm mặt nói: “Kiếp này là nữ!”

Ngô Bình trợn mắt: “Chuyện ông nói, tôi không làm được”.

Hồ Kiến Quốc nói: “Không cần làm bạn trai, làm bạn thân con trai thì được chứ?”

Ngô Bình liếc nhìn Hồ Kiến Quốc: “Ông đang lừa tôi sao?”

Hồ Kiến Quốc: “Tôi nói cho cậu biết, sở dĩ Mạc Hiên này chuyển thế, nhất định có nguyên nhân khác. Tôi đoán, có khả năng người này đã sở hữu được phương pháp Chứng Đạo”.

Ngô Bình: “Phương pháp Chứng Đạo?”

Hồ Kiến Quốc gật đầu: “Vì vậy cậu phải tiếp xúc thường xuyên, tốt nhất là có thể trở thành bạn bè”.

Ngô Bình đau cả đầu, anh làm gì có thời gian đi quan sát người khác, huống hồ còn là một cô gái.

Ngay lúc này, một cô gái đã đi vào. Cô gái có vẻ ngoài bình thường, đôi mắt to, tóc ngắn, gương mặt có tàn nhang, dáng người không cao, quần áo cũng tầm thường.

Cô ấy chính là Mạc Hiên, vì vậy Hồ Kiến Quốc đưa mắt ra hiệu với Ngô Bình, thấp giọng nói: “Dựa vào cậu đấy”.

Ngô Bình cắn răng, đứng dậy đón Mạc Hiên, cười nói: “Hiên Hiên, cuối cùng cô cũng đến rồi”.

Hành động của Ngô Bình khiến mọi người sững sờ, Hiên Hiên? Bởi vì hầu hết bọn họ đều không bết Mạc Hiên.

Mạc Hiên cũng ngây ngời, cô ấy quan sát Diệp Huyên từ trên xuống, kinh ngạc hỏi: “Anh đang gọi tôi?”

Ngô Bình cười nói: “Cô không nhận ra tôi sao? Tôi là Ngô Bình, chúng ta cùng khóa”.

Mạc Hiên có chút ngại ngùng, bởi vì cô ấy không nhớ ra Ngô Bình. Thật ra cô nào biết, trong ấn tượng của Ngô Bình, cũng không có bóng dáng của cô ấy.

“Ồ, Ngô Bình, đã lâu không gặp”. Lịch sự thì cô ấy vẫn chào hỏi. Ngô Bình lập tức kéo cô ấy ngồi xuống bên cạnh Tống Bình An, cười nói: “Đàn anh, cô ấy là Mạc Hiên, mọi người làm quen chút đi. Mạc Hiên, đây là đàn anh Tống Bình An”.

Tống Bình An gật đầu: “Chào đàn em Mạc”.

Mạc Hiên nói: “Chào đàn anh”.

Bình luận

Truyện đang đọc