THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1422

Đối với trường hợp này, y học hiện tại gọi là chứng tâm thần phân liệt, người có hai linh hồn rất đặc biệt, nhưng trường hợp của An Ogura còn lạ hơn nữa, vì hai linh hồn trong người cô nhóc là một âm một dương, hay còn gọi là Âm Dương Song Hồn.

Ân Dương Song Hồn là một trong những cái căn cốt nhất của tu hành, tốc độ tu luyện của loại linh hồn này nhanh hơn thiên tài bình thường mười lần, đến người có tư chân như Hồng Lăng cũng không bì kịp.

Nghe thấy thế, An Ogura ngạc nhiên hỏi: “Sao anh biết?”

Ngô Bình: “Anh còn biết một linh hồn của em đang rất mạnh, còn lại thì cực yếu. Linh hồn mạnh đang muốn cắn nuốt linh hồn yếu đúng không?”

An Ogura hít sâu một hơi rồi nói: “Đúng, từ nhỏ đến lớn, chưa có ai tin lời em nói cả, mọi người đều đưa em đi viện. Sau đó, ai cũng coi em như một đứa bị tâm thần, vì thế em đã quyết định phải giế.t ch.ết một ý thức, để làm người bình thường”.

Ngô Bình lắc đầu: “Anh không nói sau với chị em đâu, nếu em tiêu diệt một ý thức, em sẽ biến thành người có mệnh thiên sát, phải sống cô đơn suốt đời”.

An Ogura nổi giận: “Anh nói bừa! Em không tin vào số mệnh!”

Ngô Bình hừ nói: “Anh biết em rất mạnh, sắp ngưng luyện được nguyên thần rồi. Nhưng anh nói cho em biết, nếu em có thể kết hợp với ý thức còn lại rồi cùng tu luyện thì sẽ tiến bộ thần tốc”.

An Ogura cười lạnh nói: “Sao em tin anh được?”

Ngô Bình: “Tuỳ em thôi”.

Lúc này, Hanami Tsukihime đã đi vào rồi cười nói: “Ăn cơm thôi, An, em ăn luôn nhé”.

An Ogura đứng dậy rồi nói: “Em không đói, em đi nghỉ đây”.

Thấy An Ogura bỏ đi, Hanami Tsukihime lắc đầu nói: “Anh nói gì với nó thế?”

Ngô Bình: “Cô nhóc biết số mệnh của mình rồi nên không vui ấy mà”.

Hanami Tsukihime thở dài một hơi: “Nó không tin em, thôi cứ để từ từ anh ạ”.

Loáng cái, mọi người đã tập trung lại rồi ăn uống linh đình.

Hanami Tsukihime sai người bê thùng rượu từ đời Minh đến, nó đã có lịch sử mấy trăm năm, ngon hơn cả rượu của Diệp Huyền.

Ngô Bình: “Rượu ngon, ông Lạc, rượu của ông à?”

Lạc Trường Sinh: “Tôi cất đi từ lâu lắm rồi, nhưng sau đó cũng đã bỏ ra uống khá nhiều, giờ chỉ còn vài chục vò thôi. Nếu chủ nhân thích thì tôi sẽ sai người mang về Viêm Long”.

Ngô Bình không khách sáo: “Được”.

Ăn uống xong, Ngô Mi rủ Hoshi và Miyo đi chơi, sau một thời gian tiếp xúc, họ đã chơi thân với nhau.

Buổi chiều, Ngô Bình bắt đầu nghiên cứu Vạn Thắng Thần Châu. Cuốn sách này có bảy bộ, anh đang giữ ba bộ là Tiên, Dị và Tạp. Bộ Tiên ghi chép về cảm ngộ tu hành, công pháp tự tạo và võ kỹ nghịch thiên cùng chú thuật có uy lực lớn của các nhân vật lớn trong giới tu hành, ngoài ra còn có nhiều truyền thuyết và tranh vẽ.

Bộ Dị thì nói về yêu ma quỷ quái, dị vật, hiện tượng lạ, tranh ảnh và chữ cũng rất nhiều.

Bộ Tạp thì có nội dung khá tạp nham, gồm y thuật, quẻ bói, sao, Ngô Bình cũng mở mang ra nhiều kiến thức mới.

Trước đó, anh chỉ tu luyện Thiên Địa Huyền Hoàng Quyết trong miếng ngọc bội, sau mới thấy hứng thú với bộ Tạp khi nghiên cứu sang ba bộ sách này.

Hiện giờ, thực lực của anh là cảnh giới Nhân Tiên, anh đã có thể tu luyện vài võ kỹ nghịch thiên và chú thuật trong bộ Tiên.

Bình luận

Truyện đang đọc