THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3288

Trong một tháng này anh tu luyện Thiên Cực Kiếm Kinh cấp bảy. Đồng thời, anh mượn huyết mạch của Thái cổ chân nhân, tu luyện Thánh Huyết của Thiên Huyết Kinh đến mức độ viên mãn.

Cấp bảy của Thiên Cực Kiếm Kinh là hình thành Thiên Cực kiếm vực trên cơ sở của kiếm lực!

Trước đó, anh đã mượn sức mạnh của ý nghĩa Tuyệt Đối để hình thành kiếm vực đơn giản. Có điều, kiếm vực đó có phạm vi rất nhỏ, uy lực yếu, không thể nào so sánh với Thiên Cực kiếm vực.

Thiên Cực kiếm vực này có thể tác động lên phạm vi hàng nghìn dặm. Ở trong kiếm vực, Ngô Bình có thể thi triển nhiều loại thần thông và pháp thuật. Có thể nói, sự xuất hiện của Thiên Cực kiếm vực đem lại phần thắng rất lớn, trừ phi đối thủ là Chân Tiên.

Trong quá trình tu luyện viên mãn Thánh Huyết, Ngô Bình luyện hoá huyết mạch của các đời Thái cổ chân nhân. Việc này vô cùng có ích đối với anh, giúp anh hiểu rõ cơ thể mình có sự khác biệt rất lớn so với mấy đời Thái cổ chân nhân trước đó.

Viên mãn Thánh Huyết rồi anh lập tức vận dụng nó để điều dưỡng bào thai.

Hiện giờ, Đường Tử Di đã có bầu nhiều tháng, cách ngày sinh không còn xa nữa.

Hôm nay, Ngô Bình lại vào điện đường Cực Võ để bắt đầu tu luyện công pháp đằng sau Tráng Cốt Kinh là Hỗn Nguyên Kinh.

Thực ra Hỗn Nguyên Kinh này so với Hỗn Nguyên Thiên Công mà anh tu luyện trước đây có nhiều điểm tương đồng, ví dụ như bước cuối cùng đều phải ngưng tụ ra lò luyện Võ Đạo. Vì có căn cốt từ lúc trước nên anh tu luyện Hỗn Nguyên Kinh rất nhanh, chỉ vỏn vẹn mấy ngày mà đã tu luyện tới mức viên mãn.

Sau khi tu luyện thành công Hỗn Nguyên Kinh, anh cũng có được đan dược mới sau quá trình đó, chính là Hỗn Nguyên Thiên Bảo Đan! Uống đan dược này vào, anh chỉ cảm thấy khí tức trong người bị đảo lộn, thai thần trưởng thành sớm hơn, cử động thai nhiều hơn. Ngô Bình dường như lập tức có thể bước vào tiểu cảnh giới tiếp theo của Địa Tiên Thần Hoá – Anh Biến!

Anh Biến là quá trình lột xác trở thành linh hồn sơ sinh cuối cùng, có được linh hồn sơ sinh là một dấu mốc vô cùng quan trọng trên con đường tu luyện.

Nguyên thần ở dạng năng lượng còn linh hồn sơ sinh thì đã là một thực thể. Nguyên thần thông thường không dám đi quá xa cơ thể, các phép thần thông nó có thể thi triển cũng khá đơn giản. Thường thấy nhất là dùng niệm lực để điều khiển đồ vật và tấn công về mặt tinh thần.

Linh hồn sơ sinh thì khác, nó giống như một sinh mệnh hoàn chỉnh, có thể tấn công trong phạm vi hàng nghìn dặm, cũng có thể tự tu luyện.

Nguyên thần không có cơ thể thì sẽ không chốn dung thân, chẳng khác nào nước không có nguồn, cây không có gốc, càng lúc càng yếu đi. Nhưng linh hồn sơ sinh không có cơ thể thì có thể tự tạo ra một cơ thể hoặc cư trú trong cơ thể của người khác. Thậm chí nó còn có thể tiếp tục tu luyện mà không cần cơ thể.

So với nguyên thần thì linh hồn sơ sinh có nhiều phép thần thông, pháp thuật,… hơn. Ở cấp Địa Tiên, chỉ có người tạo ra được linh hồn sơ sinh mới được coi là cao thủ.

Linh hồn sơ sinh của Ngô Bình không giống của người khác, mỗi một bước anh đều tu luyện đến cảnh giới cực viên mãn nên linh hồn sơ sinh của anh là linh hồn sơ sinh cấp thần hay còn gọi là “Thần Anh”.

Linh hồn này của anh đang được thai nghén, có lẽ trong khoảng ba ngày nữa sẽ được sinh ra.

Lúc này anh đột nhiên cảm thấy hơi đau, Ngô Bình không khỏi nghi ngờ tại sao mình lại có cảm giác này? Lẽ nào đã xảy ra chuyện gì đó?

Hải Thành ban đầu sau khi trời đất rung chuyển thì trở thành một quần đảo thuộc Đông Hải. Giữa nó và khu vực Giang Nam cách nhau hàng chục triệu kilomet đường biển.

Hải Thành là nơi có nền kinh tế quan trọng nên trật tự ban đầu được thiết lập khá tốt, cuộc sống của người dân vẫn được đảm bảo.

Thế nhưng, mấy tiếng trước, có một bông hoa sen màu đỏ như máu đọt nhiên xuất hiện trên bầu trời Hải Thành. Bông hoa sen đó lộn ngược lại, còn quay chầm chậm. Sinh khí của những người trên đảo không ngừng bị nó hút lấy. Một số người thể chất yếu, chẳng mấy chốc đã mất mạng.

Bình luận

Truyện đang đọc