THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3234

Chương 3234

Nữ vương bật cười nói: “Đây là ông trời đang ưu ái tôi nên cho anh đến cạnh tôi đấy à? Được, tôi sẽ cho anh thêm nước suối Bất Lão”.

Ngô Bình: “Nhưng muốn trị thương thì tôi phải đến gần nữ vương”.

Nữ vương: “Mời”.

Ngô Bình bước nhanh đến cạnh nữ vương, nhưng lại thấy cô ấy dùng khăn che mặt nên chỉ lờ mờ nhìn thấy dung nhan xinh đẹp mà thôi. Xung quanh anh không thiếu các cô gái đẹp, nhưng có thể so với nữ vương thì chắc chỉ một đến hai người thôi.

Quanh người nữ vương có mùi hoa, Ngô Bình ngửi xong thấy rất dễ chịu. Giống Ngô Bình, khi anh tiến lại gần, nữ vương cũng bị dao động bởi khí tức mạnh mẽ của anh.

Thoáng cái, cả hai đều dừng hình rồi nhìn vào mắt đối phương.

Ngô Bình tiến lại gần thêm một chút để rút ngắn khoảng cách giữa hai người, anh bật cười rồi giơ tay nói: “Bệ hạ, mời giơ tay ra”.

Một cánh tay ngọc ngà thò ra, Ngô Bình cầm lấy, sau đó nói: “Cô là Nhân Vương”.

Nữ vương thẹn thùng nói: “Tham kiến Nhân Hoàng!”

Rất hiếm Nhân Vương trên đời, nhưng nữ Nhân Vương còn hiếm hơn, vì thế Ngô Bình mới chấn động, cứ nắm tay nữ vương mãi không buông. Bản năng từ huyết mạch và xương cốt khiến anh muốn có được người phụ nữ xinh đẹp này, sau đó còn muốn cô ấy sinh con cho mình.

Nhưng anh là con người chứ không phải động vật nên cuối cùng vẫn buông tay rồi nói: “Tôi có thể chữa khỏi vết thương cho cô, nhưng cần chuẩn bị thêm chút dược liệu”.

Nữ vương rụt tay lại rồi nói: “Vâng”.

Ngô Bình: “Tên thật của tôi là Lý Huyền Bình, cô cứ gọi tôi là anh Lý”.

Nữ vương: “Tôi là Nguyệt Vũ”.

Ngô Bình cười nói: “Tên hay”.

Dứt lời, anh quay người về vị trí cũ rồi mới cao giọng nói: “Bệ hạ, tôi xin cáo từ, để đi chuẩn bị dược liệu”.

Nữ vương: “Phiền anh”.

Vẫn là Hàn Tinh dẫn đường cho Ngô Bình đến một cung điện khác, ở đây không thiếu các dược liệu nên anh tha hồ chọn.

Anh chọn bừa một cây thuốc cũng là thần dược, số còn lại đều là dược liệu hiếm có.

“Đội trưởng Hàn Tinh, thuốc ở đây là của các cô hết à?”

Hàn Tinh: “Vâng, chúng tôi tích mấy nghìn năm rồi, toàn dược liệu quý cả, anh cần loại nào thì cứ lấy, nếu ở đây không có thì chúng ta có thể đến kho thuốc tìm”.

Ngô Bình: “Các cô có cả kho thuốc ư?”

Hàn Tinh: “Vâng, nhưng thuốc ở đó không quý như ở đây”.

Ngô Bình: “Tốt, thế này tôi có thể trị thương cho nữ vương được rồi”.

Hàn Tinh: “Anh cần dược liệu gì thì cứ nói với tôi nhé”.

Ngô Bình: “Cô cứ lui ra đi, cần thì tôi sẽ gọi”.

Hàn Tinh đi ra ngoài, còn Ngô Bình thì lấy lò luyện đan ra để luyện chế Âm Dương Bổ Hồn Đan. Đan này này có tác dụng rất tốt với tu sĩ bị tổn thương thần hồn, nhưng rất khó luyện chế.

Lò thứ nhất, Ngô Bình đã luyện được ba viên nhất phẩm, anh vẫn chưa hài lòng nên luyện lại và được ba viên đế phẩm. Đến lò thứ ba thì anh mới luyện được đan dược cấp truyền kỳ.

Luyện xong, anh không vội mang đan dược đến cho nữ vương ngay mà gọi Hàn Tinh tới rồi bảo sẽ giải độc cho mọi người tiếp.

Bình luận

Truyện đang đọc