THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 719

Khi ý nghĩ ấy loé lên, ông ta bèn cúi người thật sâu trước Ngô Bình: “Tông sư Ngô, tôi đồng ý hợp tác với cậu!”

Ngô Bình mỉm cười: “Tốt! Ông Chương hãy về trước, nói với đồng đạo võ lâm ở Vân Đỉnh rằng tôi sẽ mở tiệc chiêu đãi ở ‘Tử Quang Lâu’ Vân Đỉnh vào trưa mai, mong họ nể mặt tham gia”.

Tất nhiên anh sẽ không tuỳ tiện giúp Chương Cửu Hàn đột phá. Chương Cửu Hàn buộc phải thể hiện thành ý, để Ngô Bình thấy được sự nỗ lực của ông ta, sau này mới bàn đến chuyện hợp tác.

Chương Cửu Hàn là người lão luyện trên giang hồ. Ông ta đáp ngay: “Tông sư Ngô cứ yên tâm, tôi sẽ làm tốt chuyện này”.

Ngô Bình gật đầu: “Không tiễn”.

Hai bố con nhà họ Chương vừa ra khỏi khách sạn, Chương Lăng đã không kìm được lời chất vấn: “Bố đường đường là cao thủ Tiên Thiên, sao phải nghe lời anh ta chứ?”

“Câm mồm!”, Chương Cửu Hàn lạnh lùng trừng mắt nhìn con trai. Chương Lăng chưa từng thấy bố nhìn mình với ánh mắt đáng sợ đến vậy. Gã sợ sệt lùi lại mấy bước, mặt tái nhợt.

Chương Cửu Hàn gằn giọng: “Chuyện này liên quan đến việc bố có thể thành nhân tiên không, còn liên quan đến việc bố con ta có trở về nhà họ Chương và lấy lại quyền lực hay không! Nếu con dám làm hỏng việc, bố sẽ đánh con tàn phế đấy!”

“Con không dám, thưa bố, con hiểu rồi ạ!”, Chương Lăng vội vã trả lời. Gã biết lần này bố mình rất nghiêm túc và không thể ngăn cản!

Tiễn Chương Cửu Hàn đi rồi, Ngô Bình khoan khoái nằm trên xô pha, nói với Hoàng Tử Cường: “Tử Cường à, nắm chắc Vân Đỉnh rồi”.

Hoàng Tử Cường đáp: “Cậu chủ, Chương Cửu Hàn mà trở thành Võ Vương rồi, liệu có còn nghe lời cậu nữa không?”

Ngô Bình cười lạnh lùng: “Ông ta không phải kẻ ngốc. Hợp tác với tôi chỉ có trăm lợi chứ không hại, ông ta có lý do gì để đối chọi với tôi chứ? Hơn nữa, nếu ông ta muốn làm chủ nhà họ Chương thì vẫn cần tôi giúp đỡ”.

Hoàng Tử Cường cảm thán: “Nhân tiên đó, ngưỡng mộ thật”.

Ngô Bình nhìn anh ta: “Anh đã sắp đạt thành luyện khí thành sức mạnh, rất có tương lai trở thành nhân tiên”.

Hoàng Tử Cường cười hề hề: “Cậu chủ tài giỏi như vậy, có thể dễ dàng giúp ai đó trở thành Võ Vương, sao cậu không bồi dưỡng thêm nhiều cao thủ?”

Ngô Bình đáp: “Tuỳ duyên thôi, hơn nữa, tôi cũng không đủ sức dạy người khác. À phải, sao mấy hôm nay không thấy Cương Tử nhỉ?”

Hoàng Tử Cường nói: “Cương Tử về quê nhà xem mắt rồi, chưa quay lại”.

Ngô Bình trợn tròn mắt: “Xem mắt? Cậu ấy không có bạn gái à?”

Hoàng Tử Cường cười bảo: “Tính tình thẳng đuột như Cương Tử thì làm gì có bạn gái”.

Ngô Bình hỏi: “Tôi nhớ quê nhà Cương Tử ở Vân Đỉnh nhỉ?”

Hoàng Tử Cường đáp: “Ừ, ở Vân đỉnh. Hay để tôi hỏi Cương Tử xem mắt thành công hay không nhé?”

Ngô Bình cười nói: “Để tôi hỏi”.

Anh gọi cho Cương Tử. Cậu ta vừa bắt máy đã nói: “Cậu chủ à, em đang xem mắt, anh có việc gì thì tìm anh Cường trước đi ạ”.

Bình luận

Truyện đang đọc