THẦN Y TRỞ LẠI

Ngô Đại Hưng biết bản lĩnh của con trai, ông ngạc nhiên hỏi: “Còn tốt hơn cả đan dược con đưa lần trước sao?”

Ngô Bình gật đầu: “Tốt hơn so với lần trước”.

Ngô Đại Hưng một ngụm nuốt xuống, sau đó mẹ và cô cũng uống đan Sinh Mệnh.

Ba người uống thuốc xong đều không có gì khác thường, chỉ là cảm thấy bụng rất trướng. Vốn dĩ, dược hiệu của đan Sinh Mệnh này rất mạnh, nhưng người bình thường không thể hấp thụ hết năng lượng của nó trong thời gian ngắn. Đan dược trong cơ thể bọn họ cần có thời gian để hòa tan hoàn toàn, ít nhất cũng cần một tháng. Cũng có nghĩa, trong một tháng tới cơ thể bọn họ sẽ dần dần thay đổi, cuối cùng thành tựu sẽ vô lượng.

Uống thuốc xong, ba người cũng không ăn cơm chiều, cơm nấu xong cơ bản đều do Ngô Bình ăn sạch.

Tối hôm nay, Ngô Bình lấy ra ốc tù và đen kia, bắt đầu nghe âm thanh do nó phát ra.

Âm thanh bên trong vô cùng kỳ ảo, Ngô Bình nghe hơn một tiếng đồng hồ thì bất giác lại so sánh nó với âm điệu của bí chú.

Đến nửa đêm rạng sáng, trong thân thể cậu  bỗng phát ra tiên âm giống hệt như trong ốc tù và đen kia, chẳng qua là tiên âm này không ngừng biến hóa.

Lúc trời sáng, tiên âm phát ra trong thân thể Ngô Bình đã biến thành bí chú hoàn thiện. Trong ký ức lúc trước của cậu có một đoạn bí chú dài, tất cả những bí chú mà cậu tu luyện chỉ là một đoạn ngắn trong đó mà thôi.

Thế nhưng, đoạn bí chú dài này cũng chưa hoàn chỉnh, trong đó có một số điểm rõ ràng không liền mạch. Hơn nữa, phần đầu và cuối của bí chú cũng còn thiếu sót.

Đến bây giờ, dựa vào so sánh, cân nhắc, cậu đã hoàn thành điều chỉnh ba điểm trong đó cùng với đoạn mở đầu của bí chú!

Bí chú được điều chỉnh một phần, Ngô Bình bỗng cảm thấy cậu có thể từ bí chú ban đầu mà cảm nhận được bí lực giữa đất trời, lấp đầy khuyết điểm trước đó của bí lực.

Nghĩ đến đây, cậu bèn làm ngay.

Thế tục có một đặc điểm, ở đây có thể cảm nhận được toàn bộ bí lực! Vì vậy, chẳng mấy chốc cậu đã cảm nhận được loại bí lực đầu tiên, cũng là bí chú tương ứng với loại bí lực đầu tiên, bí lực Thông Thiên! 

Loại bí lực này, có thể khơi thông vũ trụ đất trời, là một loại bí lực rất quan trọng và cực kỳ mạnh. Lúc trước Ngô Bình chưa thể cảm nhận được nó. Hiện tại, vì bí chú đã bổ sung vào đoạn đầu, cậu lập tức cảm nhận được bí lực Thông Thiên!

Sau khi lĩnh ngộ được bí lực, Ngô Bình không thể kiểm soát nổi, từ đầu đến cuối, cậu liên tục lĩnh ngộ được mười loại bí lực. Những bí lực này đều là những loại trước kia cậu chưa cảm lĩnh ngộ, hoặc không thể cảm nhận được. Bí lực Thông Thiên xuất hiện, đã khiến năng lực lĩnh ngộ bí lực của cậu được nâng cao hơn hẳn.

Cậu còn muốn tiếp tục lĩnh ngộ thì Dương Quế Chỉ lại gõ cửa, ở bên ngoài nói vào: “Tiểu Bình, bên ngoài có cô Tân tìm con”.

Cô Tân? Ngô Bình không kiên nhẫn nói: “Không biết, không gặp”.

Dương Quế Chỉ: “Tiểu Bình, người ta có cậu là ông Liễu, con không gặp không được”.

Ngô Bình đành chịu, chỉ đành phải đi ra.

Trong phòng khách, Tân Nguyệt và chó mực đều có mặt, chó mực đứng cách Tân Nguyệt rất xa, có vẻ như rất ghét bỏ cô ta. Linh hồn của chó mực là Dư Quảng Hạ, sao anh ta có thể nghe theo sắp xếp của một cô gái được chứ, vì vậy không muốn quan tâm đến Tân Nguyệt.

Tân Nguyệt có chút đáng thương nói: “Hắc Soái, mày không quan tâm đến tao sao?”

Nhìn thấy Ngô Bình đi ra, cô ta nói: “Anh Ngô, Hắc Soái sao vậy?”

Đương nhiên Ngô Bình không thể nói rõ, bèn đáp: “Chẳng phải tôi nói với cô rồi sao, nó có bệnh, đợi tôi chữa cho nó rồi thì nó sẽ lại là Hắc Soái của cô thôi”.

Tân Nguyệt thở dài: “Hắc Soái trước giờ đều khỏe mạnh, sao lại bị bệnh rồi!”

Ngô Bình: “Cô còn chuyện gì khác không? Không có gì thì cô đi đi, tôi rất bận”.

Trong lòng Tân Nguyệt không vui, cô ta là cô chiêu nhà giàu, vẻ ngoài xinh đẹp, lức trước đàn ông nhìn thấy cô ta nào có ai không lấy lòng cô ta chứ. Còn người giống như Ngô Bình không coi cô ta ra gì thì là lần đầu cô ta gặp phải.

Trong lòng cô ta khó chịu nói: “Anh Ngô, anh giúp tôi chăm sóc Hắc Soái, tôi rất cảm ơn. Lát nữa tôi phải đi gặp bạn, trong tay anh ta có rất nhiều đồ chơi thú vị, nếu anh Ngô hứng thú thì chúng ta có thể cùng đi”. 

Bình luận

Truyện đang đọc