THẦN Y TRỞ LẠI

 Sắc mặt Thiên Ức u ám, tay phải giơ cao, sau đó nhẹ nhàng chém tới. Một tia đao quang lóe lên, nó như tới từ tương lai, mang theo khí tức đáng sợ, cấp bậc của nó đã vượt qua Đạo Tôn.  

 

“Mượn dùng sức mạnh tương lai à?”  

 

Thấy đao quang, Ngô Bình nở nụ cười khinh miệt, thủ đoạn mượn dùng sức mạnh tương lai của mình như này, anh đã làm được từ lâu. Nhưng theo sự tăng dần của tu vi, anh ý thức được mấy thủ đoạn thế này chỉ có thể dùng trong thời khắc nguy ngập. Nếu dùng nhiều lần thì sẽ tạo thành bất lợi đối với tương lai của bản thân. Nhưng nếu là anh thi triển chiêu này thông qua đối phương, anh chẳng những không bị ảnh hưởng mà thậm chí thực lực còn mạnh hơn.  

 

Advertisement

Nói trắng ra là dựa thế mà làm, mượn dùng thời cơ đối phương mở thời không để lấy năng lượng của mình, mọi hậu quả sau đó, đối phương sẽ là kẻ gánh hết.  

 

“Quyền tới!”  

 

Tay phải của Ngô Bình hơi vươn ra, sau lưng xuất hiện một cánh cửa, phía sau cửa có ánh sáng màu trắng lấp lóe, quyền ảnh ập tới từ bên trong, đánh vào đao quang nọ. Khí thế của quyền này còn đáng sợ gấp mười lần đao quang. Vừa thấy nó, sắc mặt Thiên Ức thay đổi hoàn toàn: “Không thể nào!”  

Advertisement

 

Bùm!  

 

Nắm đấm và ánh đao va chạm, ánh đao tan vỡ, nắm đấm tiếp tục bay đến.  

 

Cơ thể Thiên Ức bị sức mạnh đáng sợ chèn ép, người nằm trên đất la hét: “Tha mạng cho tôi!”  

 

Một quyền này đến từ tương lai, Ngô Bình chỉ đánh ra được chứ không thu hồi được, anh thản nhiên nói: “Trễ rồi!”  

 

Một tiếng vang lớn vang lên, toàn thân Thiên Ức bị đánh thì vụn, thứ gì trên người anh ta cũng biến thành không khí, Ngô Bình lại thầm than đáng tiếc.  

 

Thiên Ức vừa chết, những người còn lại tỷ thí với Ngô Bình lạ chần chờ, họ tự nhận là thực lực của mình cũng không mạnh hơn Thiên Ức bao nhiêu.  

 

Người bên ngoài thấy cảnh này thì sợ điếng người.  

 

“Cậu ta đánh bại Thiên Ức rồi! Đó là cao thủ của nhà họ Thiên!”  

 

“Đúng vậy, nhà họ Thiên là thế lực truyền kỳ, thế mà người kia lại thắng được”.  

 

Cuối cùng, Ngô Bình không đợi được đối thủ tiếp theo. Anh bước ra khỏi cánh cửa kia.  

 

Người dẫn chương trình cười nói: “Chúc mừng công tử số 9 đã thành công đánh bại người khiêu chiến. Đại hội Thượng Thanh hôm nay đã kết thúc, sau đây, tôi xin công bố danh sách top 10. Đứng đầu là công tử Lý Huyền Bình!”  

 

Dưới đài có người hoan hô, đặc biệt là chín mươi chín cô gái, họ gần như hét toáng lên.  

 

Người dẫn chương trình đọc tên chín người còn lại, phản ứng mọi người chỉ bình thường, gần như không ai để tâm. Hào quang của Ngô Bình quá nổi bật, toàn toàn bao phủ người khác, làm lu mờ sự tồn tại của họ.  

 

Sau khi tuyên bố, người dẫn chương trình giao một tấm lệnh bài cho Ngô Bình, sau khi con đường Chân Thánh mở ra, anh có thể dùng tấm lệnh bài này để vào đó.  

 

Sau khi lấy lệnh bài, đại hội Thượng Thanh vẫn chưa hoàn toàn kết thúc.  

 

Bình luận

Truyện đang đọc