THẦN Y TRỞ LẠI

Khưu Hóa Long: “Mặc dù đòn tấn công lúc nãy của tôi chỉ có một phần mười uy lực nhưng vẫn có thể giết chết người phàm ở bên kia, nhưng anh lại không hề hấn gì. Cho nên nếu anh có đến vũ trụ chính, thể chất này của anh hẳn là mạnh hơn người bình thường rất nhiều. Tuy nhiên, giai đoạn đầu anh sẽ cảm thấy rất khó chịu, sức mạnh cũng sẽ giảm xuống, có thể không bằng người bình thường”.  

 

Ngô Bình: “Còn nữa nhân gian ở nơi đó như thế nào? Cũng có từng đại lục như bên này sao?”  

 

Khưu Hóa Long: “Đại lục là nơi các tiên nhân sinh sống, người bình thường như chúng tôi định cư trên tinh cầu, tiên nhân và người thường gần như không giao lưu qua lại với nhau”.  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Trước đó hóa thân của cậu nói với tôi rằng thật ra vũ trụ phụ là thế giới tinh thần được các tu sĩ có thực lực mạnh tạo ra. Vậy thì liệu rằng công pháp mà tôi tu luyện ở vũ trụ phụ vẫn có hiệu quả trong vũ trụ chính chứ?”  

 

Khưu Hóa Long: “Đương nhiên là không có tác dụng gì rồi, giống như sức mạnh do một người tưởng tượng ra vậy, dù sao thì cũng không thể thi triển được ở thế giới thực. Nhưng lý thuyết tu hành hiện tại của anh không có vấn đề gì cả, những lý thuyết này rất hữu ích sự tu hành ở vũ trụ chính của anh”.  

 

Advertisement

Hắn ngừng một chốc: “Này, nói nãy giờ rồi, ý anh là anh muốn đến vũ trụ chính?”  

 

Ngô Bình: “Đúng thế, hoang tưởng dù sao cũng là hoang tưởng, tôi muốn tiếp xúc với sự chân thật”.  

 

Khưu Hóa Long thở dài, đây là lần đầu tiên hắn thở dài ở thế giới này.  

 

“Đi vào vũ trụ chính, tiếp xúc với hiện thực có ích lợi gì? Khi đến bên đó thực lực vô địch của anh còn chẳng bằng một người bình thường ở đó, không chừng sống mấy chục năm nữa là chết. Nhưng ở đây, cậu có thể sống được rất nhiều kỷ nguyên, trường sinh không chết, thực lực lại mạnh, lẽ nào không tốt hơn sao?”  

 

Ngô Bình cười nói: “Nếu tôi không biết có một vũ trụ chính thì thôi, còn tôi đã biết rồi thì nhất định phải đến đó”.  

 

Khưu Hóa Long: “Đến vũ trụ chính, anh sẽ phải nói lời tạm biệt với mọi thứ trước kia của anh, anh có thể vứt bỏ được sao?”  

 

Ngô Bình: “Tại sao tôi phải vứt bỏ? Đến lúc đó tôi có thể đi qua đi lại giữa hai thế giới mà”.  

 

Khưu Hóa Long thở dài: “Xem ra anh chẳng biết sự thật gì cả”.  

 

Ngô Bình: “Sự thật gì cơ?”  

 

Khưu Hóa Long: “Mục đích những đại tài này mở không gian tinh thần ra là để bồi dưỡng chân truyền đệ tử của họ. Cứ cách một khoảng thời gian, truyền nhân đệ tử của họ sẽ tiến hành thu gom”.  

 

Ngô Bình: “Thu gom thế nào?”  

 

Khứu Hóa Long cười nhạo: “Đại kiếp kỷ nguyên mà các anh nói có vô số sinh linh bị tiêu diệt, thật ra là những đệ tử kia đang góp nhặt thế giới tinh thần, năng lượng của những sinh linh chết đi sẽ được thu gom lại, luyện chế thành thuốc để tăng tu vi của họ”.  

 

Sắc mặt Ngô Bình trở nên khó coi: “Nhưng theo tôi được biết, thế giới này cũng có rất nhiều cường giả kỷ nguyên”.  

 

Khưu Hóa Long nhìn anh: “Anh đã từng gặp được bao nhiêu người trong số các cường giả sống qua mấy kỷ nguyên đó? Cho dù họ còn sống, cũng là vì những người thu gom đó muốn họ sống. Chỉ có như thế, nền văn minh mới được truyền lại rồi sinh ra một thế hệ sinh linh mới, cung cấp cho chúng thu gom”.  

 

Bình luận

Truyện đang đọc