THẦN Y TRỞ LẠI

Ngô Bình: “Hôm nay, tôi sẽ lĩnh ngộ Huyền Minh Tiên Khí, trở thành đệ tử đứng đầu Huyền Minh Giáo”.  

 

Vân Thường cười nói: “Đến lúc đó các đệ tử tinh anh sợ rằng cũng chẳng còn dũng khí nhìn thẳng anh nữa mất!”  

 

Quay về Đỉnh Cô Tú không bao lâu, cậu ba Đàm đã đến, vẻ mặt hắn cực kỳ hoảng sợ, thật ra lúc nhìn thấy Chu Thiên Mi, hắn đã hiểu mọi thứ. Tất thảy mọi chuyện căn nguyên đều từ hắn mà ra, nếu không phải hắn để mắt Chu Thiên Mi thì nhà họ Đà sẽ không có kết cục như thế.  

 

Hắn quỳ xuống đất, cầu xin nói: “Công tử, hãy tha cho nhà họ Đà một con đường sống đi, tôi sai rồi, tôi cam nguyện lấy cái chết để đền tội!”  

 

Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Anh không cần chết, nhưng anh và người nhà anh phải gánh chịu mọi hậu quả. Không cần cầu xin tôi, tôi sẽ không thương xót anh, quay về chuẩn bị đi”.  

 

Cậu ba Đàm vẫn muốn cầu xin, nhưng bị người ta kéo đi, tiếng khóc lóc xa dần, cuối cùng biến mất.  

Advertisement

 

Chuyện về sau đều có Cừu Quang Thái giải quyết, sau đó thì gọi Tiểu Minh đến.  

 

“Cậu muốn chuẩn bị lĩnh ngộ Tiên Khí rồi sao?”  

 

Ngô Bình: “Trước tiên lĩnh ngộ Huyền Minh Tiên Khí, chỗ ngươi có không?”  

 

Tiểu Minh: “Đương nhiên có”.  

 

Nói xong, Ngô Bình đã biến mất, anh xuất hiện ở một không gian rộng lớn xung quanh ngập tràn ánh sáng. Trong không gian này, có một luồng tiên khí màu vàng, dài vạn dặm, nó giống như một con rồng bơi tới bơi lui. Cho dù cách nó mấy trăm vạn dặm, Ngô Bình cũng cảm nhận được sức mạnh của nó, dường như anh chỉ cần lại gần thì lập tức tan thành tro bụi.  

 

Anh nhíu mày, nói: “Huyền Minh Tiên Khí mạnh thật!”  

 

Tiểu Minh: “Đương nhiên rồi. Dù sao ở vũ trụ chính, nó cũng được xem là sức mạnh rất mạnh”.  

 

Ngô Bình: “Tiếp theo, ta muốn tu luyện Bí Cảnh của vũ trụ chính, loại sức mạnh này rất có ích cho ta”.  

 

Tiểu Minh: “Vậy phải xem cậu có thể hàng phục được tiên khí này không thôi”.  

 

Ngô Bình quan sát một lúc, rồi hỏi: “Nếu ta luyện hóa Huyền Minh Tiên Khí trong điện Tiên Khí trước, điều này có giúp ích cho việc ta luyện hóa nó không?”  

 

Tiểu Minh: “Không có gì hỗ trợ cả, ngược lại sẽ khiến tiên khí có địch ý với cậu”.  

 

Ngô Bình thở dài: “Ta không chắc”.  

 

Tiểu Minh: “Nếu cậu muốn tiến vào vũ trụ chính, tốt nhất nên luyện hóa nó”.  

 

Ngô Bình: “Ồ? Tại sao?”  

 

Tiểu Minh: “Nếu trong thân thể cậu có vài loại tiên khí mạnh thì vũ trụ chính có lẽ sẽ dễ dàng với cậu hơn chút”.  

 

Bình luận

Truyện đang đọc