THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2032

Lại đi thêm một giờ, xe đi tới một vùng núi hoang vu, cách trụ sở chính của Thiên Quỷ Giáo chỉ có mười mấy cây số.

Ngô Bình và Lâm Nhu xuống xe, sau đó yêu cầu Vardi lái xe đi, tu vi của anh ta hơi kém, đến đó sẽ là một gánh nặng.

Hai người đi xuyên qua đất hoang và rừng rậm, sau đó trèo lên một ngọn núi. Lên đến đỉnh núi, Ngô Bình nhìn thấy một thung lũng phía trước.

Rất nhiều tòa nhà được xây dựng trong thung lũng, phong cách rất kỳ lạ, chủ yếu là màu đen và đỏ.

Hai mắt Lâm Nhu sáng lên, nói: “Chính là nơi đây!”

“Chị có nhớ vị trí của Thiên Quỷ Giáo không?”, anh hỏi.

Lâm Nhu liếc nhìn thung lũng, chỉ vào một nơi trong thung lũng ở gần vách đá và nói: “Hẳn là ở đó. Thiên Quỷ Giáo phần lớn được xây dựng trong hang động. Có hai võ sĩ Quỷ ở lối vào, chúng rất mạnh”.

Ngô Bình nói: “Chị chờ ở chỗ này, tôi đi rồi quay lại ngay”.

Anh di chuyển đến thung lũng trong nháy mắt. Đồng thời Trường Vực được kích hoạt, không khí xung quanh bị bóp méo và anh bước vào trạng thái vô hình.

Trên đường đi, anh gặp rất nhiều người của Thiên Quỷ Giáo, nhưng không ai có thể nhìn thấy anh. Anh đến cửa hang trong một thời gian ngắn và ngay lập tức ra lệnh cho Viêm Dương hành động.

Viêm Dương đột nhiên lao về phía hai võ sĩ Quỷ, nó mạnh hơn những võ sĩ Quỷ, tấm da người của nó ngay lập tức phóng to bằng hai tấm chăn, nhoáng cái đã quấn lấy hai võ sĩ Quỷ.

Ngô Bình nhân cơ hội lao vào Thiên Quỷ Giáo, anh tiến vào một sảnh lớn sau khi đi sâu hơn mười mét. Có rất nhiều tác phẩm điêu khắc trong sảnh chính, tượng ở giữa là cao nhất.

Anh mở đôi mắt nhìn thấu vạn vật, nhìn thấy trong pho tượng điêu khắc này có một luồng năng lượng hình người, nó mang theo một luồng khí tức kỳ quái, giống như thần lại giống như quỷ, chắc chắn đây là Thiên Quỷ!

Thiên Quỷ rất mạnh mẽ, anh không dám chọc vào, vì vậy anh lập tức lấy bình luyện thần ra và niệm chú.

Niệm chú được một nửa, cái bình đã phát sáng, luồng khí đáng sợ dần dần tỏa ra.

Pho tượng Thiên Quỷ đột nhiên động đậy, giọng nói vang lên trong đầu Ngô Bình: “Người phàm to gan, sao ngươi dám làm như vậy!”

Đáng tiếc nó chỉ uy nghiêm được một chút, bình luyện thần đã bao phủ lấy nó bằng một lớp ánh sáng vàng. Tiếp theo, ánh vàng kéo Thiên Quỷ vào bình luyện thần.

Lúc này mới bốn giây trôi qua, Ngô Bình lập tức thu hồi bình luyện thần, hô to: “Đi thôi!”

Viêm Dương ngay lập tức lắc hai võ sĩ Quỷ ra xa vài trăm mét, sau đó mang theo Ngô Bình bay lên không trung, lên đến đỉnh núi ngay lập tức. Khi đi ngang qua Lâm Nhu, anh đưa tay kéo cô ấy lên tấm da người, hai người cùng nhau rời đi.

Khi hai võ sĩ Quỷ hoàn hồn lại, không thể tìm thấy Viêm Dương nữa, vì vậy họ lao vào Thiên Quỷ Miếu. Họ không khỏi sửng sốt, lập tức đưa ra tín hiệu cảnh báo.

Lần này trở lại Á Mã, Ngô Bình đã chọn cưỡi lên Nhân Bì, đi nhanh hơn cả máy bay.

Chưa đến chín giờ, anh và Lâm Nhu trở lại trụ sở của Hắc Thiên Giáo. Lúc này còn một giờ nữa mới đến cuộc đàm phán với Thiên Quỷ Giáo nên Ngô Bình đã yêu cầu thuộc hạ chuẩn bị trước.

Khi vào phòng, anh đeo mặt nạ Hắc Thiên và nói: “Thần Hắc Thiên, con Thiên Quỷ này có thể đổi được gì?”

Bình luyện thần vừa quay trở lại không gian Hắc Thiên liền bị thần Hắc Thiên lấy đi, hiện tại Ngô Bình có thể chọn đồ.

Bình luận

Truyện đang đọc