THẦN Y TRỞ LẠI

Ngô Bình: "Viên đan này em còn chưa luyện chế, thành công hay không còn chưa biết".

Minh Thiên suy nghĩ một chút, sau đó hỏi: "Sư đệ, trước kia cậu đã luyện chế ra được loại đan dược xếp thứ sáu mươi là Tiểu Vô Tương Đan sao?"

Ngô Bình gật đầu: "Có, em có luyện rồi".

Minh Thiên: "Vậy ngày mai cậu hãy cho trưng bày Tiểu Vô Tương Đan để xem hiệu quả ra sao. Nếu cần, ngày kia chúng ta sẽ trưng bày Phụng Thiên Đan".

Ngô Bình: "Sư tỷ, ý của chị là cứ để lại đường lui?"

Minh Thiên gật đầu: "Ở đan hội Cửu Dương này, rất nhiều thế lực tranh đấu ác liệt. Cậu tốt nhất chưa nên thể hiện hết thực lực".

Ngô Bình cười nói: "Được, em nghe lời chị".

Trở lại nơi ở của mình, Ngô Bình thấy ở cửa đã đầy người đứng chờ. Hồ Tông Linh liếc nhìn đã biết nguyên nhân, nói: "Tài năng nổi bật của công tử ở đan hội Cửu Dương hôm nay đã được đệ tử của Ngạo Thế Đan Tông biết đến, những người này đều tới để xin được thỉnh giáo".

Ngô Bình: "Tôi không có thời gian để gặp họ", sau đó anh lập tức dùng thuật độn thổ, âm thầm đi vào bên trong.

Tiếp theo, Ngô Bình bắt đầu chính thức luyện chế Phụng Thiên Đan. Vì đã tính toán kỹ càng từ trước nên lần này luyện đan tương đối thuận lợi, luyện chế lò thứ nhất hết hai giờ.

Chỉ là lò thứ nhất đang ở giai đoạn thăm dò, chất lượng của đan thành phẩm chỉ ở mức trung bình, mới đạt tới trung phẩm.

Anh uống thử đan dược, ý thức được điểm thiếu sót bên trong viên đan này, sau đó tiếp tục luyện chế lò thứ hai. Lần này, anh đã bù đắp một số thiếu sót trong lần luyện đan trước, đan thành phẩm đạt tới thượng thượng phẩm.

Phụng Thiên Đan là đan dược cấp mười, lại còn là đan thượng thượng phẩm cực hiếm, nhưng Ngô Bình vẫn chưa hài lòng. Anh muốn luyện chế Phụng Thiên Đan cực phẩm. Hiện tại anh vẫn chưa làm được, bởi vì việc đó yêu cầu rất cao về †u vỉ.

Sau khi luyện chế xong lò Phụng Thiên Đan thứ hai, vẫn còn sớm nên anh lấy đơn hàng nhận được ra, luyện chế năm lò đan dược. Những đan dược này bao gồm đan dược cấp sáu và đan dược cấp tám.

Luyện đan xong, anh nghỉ ngơi một lát. Khi trời vừa sáng, anh cùng Minh Thiên trở lại đan hội Cửu Dương.

Khi quay lại vị trí hôm qua của mình ở đan hội, Ngô Bình đã thấy mọi người đang tụ tập xung quanh quầy hàng của mình, nhiều người trong số họ là những tu sĩ cao thâm. Có thể thấy răng những người này đã đến từ sớm để đợi anh.

Sau khi anh đáp xuống đất, một tu sĩ mặc áo đỏ tiến lên cười nói: "Ngô đan sư, tôi là một trong những người phụ trách triển lãm, Vu Minh Kính. Theo lệnh của lão tổ, tôi đến để báo với Ngô đan sư một tin tốt. Sau khi thảo luận với các trưởng lão, chúng tôi quyết định sẽ dành đỉnh Linh Vân phía trước làm nơi luyện đan cho đan sư”.

Ngô Bình khá ngạc nhiên, anh vốn tưởng rằng sau khi đưa ra đan dược xếp hạng thứ sáu mươi thì đối phương mới cho. anh một ngọn núi chứ không ngờ tới việc được nhận nó ngay lúc này.

Bình luận

Truyện đang đọc