THẦN Y TRỞ LẠI

 Sau khi Ngô Bình đăng ký thì nộp phí kiểm tra, sau đó chờ được kiểm tra. Phí kiểm tra có năm mức, mức phí cao nhất cao gấp hai mươi lần mức phí thấp nhất, thời gian kiểm tra  của mức cao nhất khá ngắn, được xếp trước, còn mức thấp thì phải xếp hàng rất lâu, thậm chí có thể trễ thời gian trưng bày sau cùng.  

 

Dù đã nộp tiền cho mức cao nhất nhưng Ngô Bình và Trần Nhược Nhàn vẫn phải đứng đợi một tiếng đồng hồ mới tới lượt họ kiểm tra đan dược.  

 

Nơi kiểm tra đan dược là một đại điện rộng lớn với mười tu sĩ đang ngồi. Lúc Ngô Bình bước vào, thậm chí họ còn không thèm để mắt đến mà hỏi thẳng: “Báo thân phận trước đi”. Vẻ mặt khá lạnh lùng, dáng vẻ cao cao tại thượng.  

 

Advertisement

Ngô Bình lấy huy chương đan vương của mình ra, nói: “Nhất phẩm đan vương”.  

 

Mười người họ nghe xong thì liền đứng dậy, nhìn tấm huy chương đó với vẻ vô cùng kinh ngạc, không sai, chính là huy chương đan vương thật một trăm phần trăm.  

 

Advertisement

“Chào đan vương”. Mười người kính cẩn chào Ngô Bình, ánh mắt đầy kẻ kính trọng.  

 

Ngô Bình bình thản đáp: “Các vị không cần đa lễ, kiểm tra đan dược trước đi”.  

 

Một người cung kính hỏi: “Đan vương, viên đan dược này của anh có tác dụng gì? Có thể nói sơ qua không?”  

 

Ngô Bình nói sơ về tác dụng của đan dược: “Đây là một viên Bách Luyện Thánh Đan cấp truyền kỳ, còn về hiệu quả thế nào thì lát nữa các vị sẽ biết”.

Mười người đều sáng mắt, phải biết rằng lúc kiểm tra đan dược, mỗi người bọn họ đều phải nuốt một vài đan dược dạng bột, tuy chỉ là lượng nhỏ, nhưng đối với bọn họ mà nói thì vẫn có lợi!  

 

Ngô Bình lấy Bách Luyện Thánh Đan, khi nhìn thấy đan dược, mười người đều kinh ngạc, khen nói: “Đan dược tốt!”  

 

Ngô Bình ngồi ở bên cạnh, nhìn bọn họ kiểm tra.  

 

Mười người này, nghiền đan dược thành bột, mỗi người nuốt một ít, sau đó nhắm mắt cảm nhận. Chưa đến năm phút, bọn họ đều mở mắt, sau đó lấy một tấm thẻ xanh, chấm điểm trên đó.  

 

Rất nhanh sau đó, mười người đều giơ thẻ trong tay lên, bên trên viết số điểm được chấm, tất cả là chín mươi chín! Cũng có nghĩa, đan dược này của Ngô Bình đạt được điểm số là chín mươi chín!  

 

Một người nói: “Đan Vương, thật ra tôi cũng muốn cho một trăm điểm. Nhưng một trăm là tối đa, chúng tôi phải chừa lại một ít, nhỡ đâu có đan dược tốt hơn, chúng tôi mới có thể cho một trăm được”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Vậy thì cho các anh thêm một viên”. Nói rồi, anh ném Thiên Thánh Đan ra.  

 

Nhìn thấy Thiên Thánh Đan bất diệt, mười người suýt nữa đã quỳ xuống, có người còn kích động nói: “Bất diệt sao? Đan dược cấp bất diệt, đời này là lần đầu tiên tôi được thấy!”  

 

Ngô Bình: “Kiểm tra thử xem, có thể cho một trăm điểm không”.  

 

Lần này, mười người kiểm tra nghiêm túc hơn nhiều, cuối cùng bọn họ đưa mắt nhìn nhau, cẩn trọng cho điểm. Khi thẻ được giơ lên, toàn bộ điểm đều là một trăm, chứng minh Thiên Thánh Đan là bất diệt hoàn mỹ!  

 

Cuộc kiểm tra kết thúc, Ngô Bình đứng dậy rời khỏi đại điện kiểm tra.  

 

Bình luận

Truyện đang đọc