THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3243

Thượng Quan Linh Nhi sắp khóc đến nơi, cô ấy vuốt mặt, nói: “Tôi luyện đến phát nổ rồi mà anh còn khen tôi”.

Ngô Bình: “Không làm mình bị thương thì đã là chuyện rất khó rồi”.

Thượng Quan Linh Nhi nói dỗi: “Tôi không luyện nữa”.

Ngô Bình cười haha: “Đừng nôn nóng, để tôi dạy cô”.

Thế là anh dạy cô ấy làm sao phán đoán thời gian từng bước một, từ làm nóng lò, đến rửa lò, cho thuốc vào,

Phán đoán thời gian trước giờ luôn là nhân tố chủ quan, phải dựa vào kinh nghiệm, mà thứ Ngô Bình dạy lại là mượn phép nhìn thấu vạn vật tìm ra điểm mấu chốt, đấy là thứ mà những thầy luyện đan khác không thể có được.

Ngô Bình dạy một lượt rồi bảo cô ấy tiếp tục luyện đan. Thượng Quan Linh Nhi cẩn thận hơn với lò đan dược thứ hai, cộng thêm việc có Ngô Bình ở bên cạnh nhắc nhở nữa nên khi khởi động lò cô ấy đã luyện được một lò đan dược tứ phẩm.

“Thành công rồi”. Cô ấy vui mừng nhảy cẫng lên, ôm chặt lấy Ngô Bình.

Ngô Bình mỉm cười: “Mới có bậc bốn mà đã vui đến vậy rồi, thật không có tiền đồ”.

Thượng Quan Linh Nhi bĩu môi: “Đan dược bậc bốn đã lợi hại lắm rồi, đây là lần đầu tiên tôi luyện được đan dược đấy”.

Ngô Bình: “Lại lần nữa, cô vẫn còn lóng ngóng lắm”.

Thượng Quan Linh Nhi liên tục luyện, cứ luyện thêm một lần thì Ngô Bình lại nói thêm vài chi tiết.

Khi khởi động lò đan dược thứ năm, Thượng Quan Linh Nhi đã có thể thành thục thu đan, niệm chú.

Cuối cùng, lòng bàn tay của cô ấy lại có thêm bốn viên đan dược, vừa đẹp vừa thơm lừng.

Ngô Bình: “Ừ, trên bậc hai, khá lắm”.

Thượng Quan Linh Nhi dường như không dám tin vào mắt mình, cô ấy chỉ là một người mới mà lại có thể luyện ra đan dược trên bậc hai.

Một người học, một người dạy, lúc này trời đã chập tối.

Mấy người Tả Kỳ Phong không muốn làm kỳ đà cản mũi nên đều không đến làm phiền Ngô Bình.

Trăng sáng lên cao, Ngô Bình đem ra ít thức ăn tiếp đãi Thượng Quan Linh Nhi, anh nói: “Thượng Quan tiền bối đến tìm cha tôi, chắc là đã gặp mặt, nhưng sao tôi vẫn chưa nhận được tin tức gì?”

Thượng Quan Linh Nhi: “Ừm, có lẽ vì cha tôi chưa về, chắc ngày mai sẽ có tin”.

Chính vào lúc đó, La Thiên Tướng đột nhiên đến, nói: “Đồ đệ, đi theo ta”.

Ngô Bình gật đầu chào Thượng Quan Linh Nhi rồi theo La Thiên Tướng rời khỏi đó.

Lúc đến một căn nhà thì La Thiên Tướng gọi anh vào trong, nói: “Thượng Quan Tề Sinh chuyển lời đến tôi, ông tôi nói Lữ Thuần Dương đã xảy ra chuyện, bị nhốt ở núi Hỗn Độn”

Ngô Bình giật mình: “Bị nhốt ở núi Hỗn Độn? Đây là nơi như thế nào?”

La Thiên Tướng: “Một trong những nơi nguy nhất trên lục địa hồng hoang. Có điều, từng có người có được truyền thừa vô thượng và pháp bảo lợi hại từ trong đó”.

Ngô Bình: “Vậy cha con đâu?”

La Thiên Tướng thở dài: “Chắc ông ấy đã bị nhốt trong núi Hỗn Độn cùng với Lữ Thuần Dương rồi”.

Mặt Ngô Bình biến sắc: “Nói vậy là cha con cũng đã mất tích rồi”.

La Thiên Tướng: “Chắc vậy. Có điều con cũng không cần phải lo lắng, vào núi Hỗn Độn thăm dò phải mất rất nhiều thời gian, biết đâu chừng nửa năm đến một năm sau họ sẽ bình an trở ra lại”.

Bình luận

Truyện đang đọc