THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2121

Trong cơ thể Ngô Bình có nhiều nguồn năng lượng. Chín linh khiếu đều mang những năng lượng khác nhau, sáu thần khiếu cũng vậy, cộng thêm tiên lực mà anh hút được và cả võ hồn của anh,…

Trước đây những năng lượng này chưa thể hoà hợp với nhau. Giống như một đội ngũ mà mỗi binh sĩ lại đi một hướng nên sức mạnh không thể tập trung vào một chỗ khiến lực chiến giảm sút đáng kể.

Ngô Bình hiện giờ muốn tìm một phương pháp để liên kết tất cả các nguồn năng lượng lại với nhau để sức mạnh quy về một mối! Đây chính là “pháp” mà anh đang theo đuổi!

Sau đó, khi có được “pháp” rồi anh sẽ thi triển và tạo thành Pháp Bàn. Pháp Bàn giống như bộ tư lệnh của sức mạnh trên người anh vậy. Nó sẽ điều khiển tất cả năng lượng để chúng phối hợp ăn ý với nhau

Việc lĩnh ngộ cảnh giới Cực không thể hoàn thành trong một sớm một chiều. Ngô Bình hiện giờ đã nghĩ ra cách, việc còn lại là kiên trì rèn luyện theo phương pháp đó. Không ngoài dự kiến, trong một tháng anh có thể ngưng tụ Pháp Bàn, trở thành Võ quân!

Ăn sáng xong, Ngô Bình và Chu Nhược Tuyết ngồi ô tô đi tới Thạch Thành.

Ngô Bình lái xe của Chu Nhược Tuyết. Đó là một chiếc ô tô động cơ hỗn hợp, vừa có thể chạy xăng vừa có thể chạy bằng điện sản xuất trong nước. Chiếc xe này có thể tăng tốc trong vòng sáu giây, cảm giác khi lái cũng rất thích, đặc biệt là khi đi qua những khúc quanh, bốn bánh xe đều có thiết bị nhỏ giúp chuyển hướng và điều chỉnh tốc độ khiến xe cua rất mượt. Phải biết, thông thường chỉ có xe nhập khẩu giá bốn năm trăm nghìn tệ mới có thể đạt được cảm giác khi lái như vậy. Chiếc xe như thể bị hút xuống, bám rất chắc vào mặt đất.

Ngô Bình vô cùng ngạc nhiên: “Nhược Tuyết, ô tô động cơ hỗn hợp đều tốt như này sao?”

Chu Nhược Tuyết: “Xem ra lâu lắm rồi anh không lái xe, giờ chất lượng của loại xe này rất tốt, xe chạy xăng dầu bình thường hoàn toàn không thể sánh nổi. Ví dụ như chiếc xe của em, giá chỉ có một trăm bảy mươi nghìn tệ, một trăm cây tiêu hết ba lít xăng, tăng tốc lên một trăm kilomet trong sáu giây. Những chiếc xe chạy xăng dầu hơn ba trăm nghìn tệ bất luận là cảm giác khi lái hay khả năng tăng tốc đều thua nó. Còn nữa, xe này rất kinh tế. Đổ xăng một lần mà đi được hơn một nghìn năm trăm cây”.

Ngô Bình đang muốn sản xuất dòng xe năng lượng mới. Anh nói: “Xem ra anh phải đẩy nhanh tiến độ, trước tiên thử sản xuất mấy dòng xe động cơ hỗn hợp này mới được”.

Nói chuyện vài câu, Ngô Bình mới đề cập chuyện chính: “Nhược Tuyết, manh mối em điều tra được là gì?”

Chu Nhược Tuyết: “Mấy hôm trước, em đi qua tỉnh tới Vân Kinh để bắt tội phạm. Ở Vân Kinh có cáo trạng, cấp trên đã mắng em một trận. Trong lúc tâm trạng không tốt, em gọi đồng nghiệp đi uống rượu. Lúc đi uống rượu, em có chú ý đến một người. Trên cánh tay kẻ đó có hình xăm một con ong thợ. Hình xăm đó em từng thấy trong ghi chép của bố, là hình xăm đặc trưng của thành viên Quân Phong”.

Ngô Bình: “Rồi em bắt kẻ đó sao?”

Chu Nhược Tuyết: “Em và đồng nghiệp khống chế kẻ đó nhưng hắn rất lì lợm không chịu khai gì cả. Vì không có chứng cứ nên ngày hôm sau em phải thả hắn đi. Hơn nữa cấp trên cũng không muốn em tiếp tục điều tra nên em mới cảm thấy rất bực mình”.

Ngô Bình: “Vậy kẻ đó hiện tại đang ở đâu?”

Chu Nhược Tuyết đáp: “Hắn ta vô cùng hống hách, mấy ngày liền hắn lượn lờ xung quanh em. Hắn còn giễu võ dương oai vì cho rằng em không làm gì được hắn”.

Ngô Bình: “Vậy chúng ta hãy bắt đầu từ kẻ này đi, anh sẽ khiến hắn phải nói sự thật”.

Hơn mười giờ, hai người học đến Thạch Thành. Họ dừng xe trên một con hẻm nhỏ.

Chu Nhược Tuyết nói tên kia thường xuyên lảng vảng quanh đây nên có lẽ ở đây có sào huyệt của hắn.

Đây là một con hẻm cũ kỹ, chỉ một chiếc ô tô đi vừa. Hai bên là những căn nhà kiểu cũ ọp ẹp, vệ sinh rất kém.

Bình luận

Truyện đang đọc