THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1655

Ngô Bình lắc đầu: “Thế thì không có gì lạ. Chuyện này rất nghiêm trọng, tốt nhất hãy để sư phụ của chị ra mặt”.

Lâm Nhu cúi đầu: “Sư phụ đang bế quan sinh tử, không thể tới”.

Ngô Bình không muốn nhúng tay vào chuyện này, cho nên cũng không mua dây buộc mình, chỉ nói: “Tôi giúp chị chữa thương”.

Lâm Nhu bị thương nặng, nhưng đây chỉ là chuyện nhỏ với anh. Anh dùng một con dao găm cắt qua quần áo giữa bụng Lâm Nhu, để lộ ra một vùng có kích thước bằng miệng cái bát.

Anh thấy có một chiếc đinh sắt c ắm vào bụng cô ấy, máu chảy ra có màu đen. Vết thương nằm ở phía trên xương mu, có lông mọc thưa thớt, phía dưới nữa là bộ phận kín đáo nhất của phụ nữ.

Lâm Nhu mặt đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chữa vết thương đi, đừng nghĩ đến chuyện khác”.

Ngô Bình trợn tròn mắt: “Tôi là loại người như vậy sao?”

Vừa nói, anh vừa chỉ một ngón tay, chiếc đinh bay ra. Sau đó, anh bóp chặt để ép hết máu độc. Có một chất độc trên cái đinh làm cho vết thương bị thối rữa.

Anh bôi một ít thuốc bột, sau đó với khả năng độc đáo của mình, anh đã giúp cô ấy chữa lành vết thương. Sau mười phút, vết thương đã ngừng chảy máu, anh cất đồ nghề đi và nói: “Không sao nữa rồi, cứ dưỡng thương đi. Lát nữa sẽ có người mang quần áo vào”.

Ngô Bình đang định rời đi, nhưng Lâm Nhu đã nắm lấy cánh tay của anh, nói: “Đừng đi”.

Ngô Bình chớp mắt: “Tại sao?”

Lâm Nhu nói: “Cho cậu xem một thứ”.

Cô ấy lấy ra từ trong túi xách một chiếc đầu lâu pha lê mờ, to bằng nắm tay, phát ra ánh sáng xanh mờ ảo.

Nhìn thấy chiếc đầu lâu, Ngô Bình nheo mắt lại, anh phát hiện bên trong chiếc đầu lâu pha lê có một sức mạnh rất kỳ lạ và mạnh mẽ!

Anh hỏi: “Chị lấy đâu ra vậy?”

Lâm Nhu: “Tôi lấy nó từ chỗ Quỷ Long Vương. Hắn đã trúng con ký sinh trùng của tôi, bây giờ chắc cũng không dễ chịu gì”.

Ngô Bình: “Chị hạ ký sinh trùng vào người Quỷ Long Vương?”

Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lâm Nhu: “Đúng vậy. Cho dù có thể sống, hắn cũng sẽ luôn sống trong đau đớn!”

Ngô Bình: “Chị cho tôi xem cái này để làm gì?”

Lâm Nhu cười nói: “Để cảm ơn cậu đã cứu mạng, tôi sẽ cho cậu thứ này”.

Ngô Bình bình tĩnh nói: “Chỉ là một viên pha lê vỡ nát, chị không có thứ khác à?”

Lâm Nhu trợn mắt: “Đừng có mà đòi hỏi”.

Ngô Bình cầm lấy đầu lâu pha lê, nói: “Cảm ơn”.

Lâm Nhu ở trong khu biệt thự để hồi phục sức khỏe, Ngô Bình trở về phòng và tiếp tục nghiên cứu tiên đỉnh Thuần Nhất. Vào ban đêm, anh trở lại trụ sở chính của Hắc Thiên Giáo và giao tiếp với Hắc Thiên Thần thông qua mặt nạ Hắc Thiên.

“Có gì trong đây? Tôi cảm thấy như nó có khí tức giống của ông”, anh nói.

Giọng Hắc Thiên Thần truyền đến: “Thật thú vị, có một lời nguyền bị phong ấn bên trong”.

Ngô Bình: “Lời nguyền?”

Bình luận

Truyện đang đọc