THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1419

Ông ấy cất đi rồi nói: “Con cháu của tôi nhiều lắm, nhưng hầu hết đều không tu luyện nên tôi định chuyển hết về Viêm Long. Giờ mà muốn phát triển ở quê nhà thì phải xem xét lại”.

Ngô Bình không hiểu về gia tộc của Lạc Trường Sinh lắm, giờ hỏi mới biết Lạc Trường Sinh có ba con trai và một con gái. Sau đó, ông ta đã có thêm 12 người cháu trai và bảy cô cháu gái, một cháu trai và hai cháu gái đằng ngoại nữa.

Cháu của ông ta lại sinh thêm 35 đứa chắt trai, 17 chắt gái, ba chắt trai và một chắt gái bên ngoại. Hanami Tsukihime là một trong 17 cô chắt gái.

Tính cả dâu lẫn rể nữa thì quân số của nhà họ Lạc đã hơn 100 người.

Ngày xưa, Lạc Trường Sinh đã ra quy định, mọi việc trong gia tộc sẽ do gia chủ quyết định nên gia chủ sẽ có quyền cao nhất. Gia chủ đầu tiên đương nhiên là ông ta, sau đó là con trai trưởng, cháu trưởng và chắt trưởng. Chắt trưởng hiện giờ của Lạc Trường Sinh là Hanami Sawago, gần 50 tuổi, là con trai của con thứ nên khi lên làm gia chủ đã trọng dụng người trong chi nhà mình hơn.

Hanami Tsukihime ở chi thứ ba, vì được Lạc Trường Sinh coi trọng nên có địa vị đặc biệt trong gia tộc, quyền lực chỉ sau gia chủ.

Có một thời gian, nhà họ Lạc tưởng Lạc Trường Sinh đã chết, gia chủ đã liên thủ với một số người để lật đổ Hanami Tsukihime. May mà Lạc Trường Sinh đã dùng tầm ảnh hưởng của mình để củng cố địa vị cho cô ấy, dù thế nhưng Hanami Tsukihime và gia chủ vẫn có mâu thuẫn lớn.

Khác với Hanami Tsukihime, Hanami Sawago đã coi mình là người Đông Doanh, từ suy nghĩ đến hành động của ông ta đã hệt như người Đông Doanh rồi.

Hanami Tsukihime thì khác, từ nhỏ cô ấy đã được ông cố bồi dưỡng nên còn nói sõi tiếng Viêm Long hơn Đông Doanh, chữ quốc ngữ cũng viết thông thạo và am hiểu nhiều thơ ca.

Vì suy nghĩ khác nhau nên rất khó để Hanami Tsukihime và Hanami Sawago chấm dứt mâu thuẫn.

Sau khi hiểu rõ tình hình, Ngô Bình hỏi: “Ông Lạc, ông định làm thế nào?”

Lạc Trường Sinh: “Giờ là lúc để Tsukihime lên nắm quyền”.

Ngô Bình: “Ông định phế gia chủ hiện tại à?”

Lạc Trường Sinh gật đầu: “Tôi sẽ cho họ một khoản tiền, để chúng nó sống đủ đầy đến hết đời”.

Ngô Bình: “Họ đều là con cháu của ông, ông làm thế không sợ họ buồn à?”

Lạc Trường Sinh hừ nói: “Tôi sống lại có liên quan gì đến chúng nó đâu, vả lại tôi đã cho chúng nó những thứ mà chúng nó cần rồi”.

Hanami Tsukihime: “Ông cố, gia chủ nắm mọi quyền hành về việc làm ăn, đã thế chỉ dùng người của mình, giờ ông làm thể khéo loạn mất”.

Lạc Trường Sinh: “Loạn thì loạn, cháu cứ lo việc của gia tộc đi, giữ được gì thì giữ, không thì bán hết. Chúng ta sẽ đi một con đường khác”.

Hanami Tsukihime hiểu ý của ông cố, việc kinh doanh của gia tộc sẽ giảm dần rồi dừng hẳn. Nói trắng ra là họ sẽ xây dựng gia tộc thành một thế lực tu hành.

Lạc Trường Sinh có thể cất lời hùng hồn như vậy cũng là nhờ niềm tin vào Ngô Bình. Anh học rộng hiểu nhiều, tinh thông luyện đan, có anh giúp đỡ thì chắc chắn Lạc Trường Sinh sẽ có chỗ đứng vững chãi trong giới tu hành.

Ngô Bình cười nói: “Đây là chuyện riêng nhà ông nên tôi không xen vào đâu. Ngày mai, tôi sẽ đi chơi với người nhà tôi, ngày kia thì đi xử lý Oda Tamura, ông nhớ chuẩn bị trước đi”.

Lạc Trường Sinh nói: “Vâng!”

Bình luận

Truyện đang đọc