THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1230

Đường Thiên Hạc: “Gần như là vậy, trừ khi gặp các việc cực hệ trọng, lúc này cần cả 20 trưởng lão cùng bàn bạc”.

Theo giới thiệu của Đường Thiên Hạc, cacsc vị trưởng lão khác lần lượt ngồi vào chỗ của mình, một người trong số đó nhìn Ngô Bình rồi cười nói: “Đây là chống sắp cưới của Băng Vân à?”

Người lên tiếng là một người đàn ông trung niên đầu trọc, mày rậm, mặt tròn, mặc áo trắng.

Đường Băng Vân: “Ngũ trưởng lão, anh ấy là Ngô Bình, chồng sắp cưới của tôi”.

Đường Thiên Hạc nhỏ giọng nói: “Ông ấy là Đường Vô Tà, quản lý việc kinh doanh, nhiệm kỳ này thì là tứ trưởng lão”.

Các trưởng lão của Đường Môn không phân theo thực lực cao thấp, mà cứ luân phiên theo thứ tự, cả đại trưởng lão và nhị trưởng lão cũng vậy. Ví dụ, nhiệm kỳ này là cửu trưởng lão thì nhiệm kỳ sau sẽ bị loại và người khác sẽ lên thay. Nhiệm kỳ tiếp theo, bát trưởng lão sẽ lên thành cửu trưởng lão, thất trưởng lão lên thành bát trưởng lão, còn trưởng lão mới thêm vào sẽ làm đại trưởng lão.

Ngô Bình nhìn Đường Vô Tà rồi chắp tay: “Tham kiến tứ trưởng lão”.

Đường Vô Tà cười nói: “Tôi đã nghe danh của cậu lâu rồi, nghe nói cậu làm ăn lớn lắm hả?”

Ngô Bình: “Nào có, tôi không biết kinh doanh, chỉ đầu tư nhỏ con thôi”.

Đường Vô Tà: “Nhờ đầu tư nhỏ con ấy mà giờ cậu thành đại gia cả trăm tỷ rồi”.

Nghe ông ấy nói thế, mọi người ở đây có tỏ vẻ kinh ngạc, Ngô Bình có gia sản cả trăm tỷ rồi ư?

Đường Thiên Vận hừ một tiếng: “Cậu ấy là đệ tử của Đông Phật tiên sinh, sư huynh là người điều hành Thần Võ Ti, dựa vào quan hệ này thôi cũng thừa sức kiếm ngần ấy tiền rồi”.

Ngô Bình từng gặp Đường Thiên Vận ở Cảng Thành, ông ta định đoạt quyền lệnh chủ của Đường Băng Vân nên anh không có ấn tượng tốt với ông ta.

Đường Thiên Tuyệt nói: “Thiên Vận, Ngô Bình là cháu rể tôi! Ông khó chịu với thằng bé à?”

Ông ấy nói rất thẳng thắn theo đúng phong cách của mình.

Đường Thiên Vận cười phá lên nói: “Môn chủ, tôi thấy Ngô Bình này còn kém xa Âu Dương Kim Tôn và Hoàng Phủ Thiên Quân”.

Đường Hi không nhịn được nữa: “Tài sản, thực lực và các mối quan hệ của cậu Ngô hơn rất nhiều người, hai người ông vừa kể cũng không ngoại lệ”.

Nghe thấy có người phản bác mình, Đường Thiên Vận nói: “Đường Hi, ông nói giúp cậu ta là vì cậu ta từng giải quyết phiền phức cho ông chứ gì?”

Đường Hi nói: “Tôi có sao nói vậy thôi”.

Đường Thiên Tuyệt: “Được rồi, Băng Vân là cháu gái tôi, tôi muốn chọn ai làm cháu rể là quyền của tôi”.

Ông ấy không cho mọi người bàn tán nữa, mà trực tiếp xác định thân phận của Ngô Bình luôn.

“Ngô Bình đã chữa khỏi vết thương của tôi, đó là công lớn nên tôi quyết định sẽ cho cậu ấy thân phận Đường soái một sao, ai có ý kiến gì không?”, Đường Thiên Tuyệt ngâp ngừng rồi nói.

Đường Thiên Vận phản đối đầu tiên: “Môn chủ! Đãi ngộ của Đường soái rất cao, ông cho một người ngoài làm thì nghe vẻ tuỳ tiện quá!”

Đường Hồng Y tán thành: “Tôi lại thấy được, khi tà ma xâm chiếm bãi đậ xe ngầm, nếu không có Ngô Bình thì chúng ta đã bị tổn hại nhiều người rồi, đây cũng là một công lớn”.

Đường Thiên Hạc lập tức nói: “Đúng, tôi đồng ý với quan điểm của Hồng Y”.

Đường Thiên Tuyệt nói: “Bổ nhiệm Đường soái mới có nghĩa là sẽ thay thế một Đường soái hiện tại”.

Bình luận

Truyện đang đọc