THẦN Y TRỞ LẠI

 

Chương 1306

Ngô Bình nói: “Đại thần Côn Ngô, bây giờ ông còn lại bao nhiêu sức mạnh?”

Sắc mặt Côn Ngô có chút méo mó, ông ta nói: “Còn chưa tới một phần trăm. Muốn lấy lại sức mạnh, trước tiên phải khôi phục thân thể”.

Ngô Bình: “Làm sao để khôi phục?”

Côn Ngô nói: “Hồi đó, thi thể của ta bị quân phản loạn chia làm bốn, chôn ở bốn nơi và phong ấn. Chỉ cần cậu tìm được phần còn lại của cơ thể ta, ta có thể khôi phục lại thân thể thần thánh của mình”.

Ngô Bình nhún vai: “Thời đại của tiên quốc đã trôi qua không biết bao nhiêu năm. Tôi sợ rằng tôi không thể giúp được gì cho ông”.

Côn Ngô nói: “Cậu là ân nhân của ta, ta sẽ không bạc đãi cậu”.

Sau khi nói xong, ông ta đột nhiên thổi về phía Ngô Bình, một tia sáng thần thánh rơi xuống trên người anh. Một giây tiếp theo, một hoa văn màu tím mờ nhạt xuất hiện trên cánh tay của anh.

Ngô Bình cảm thấy cánh tay tràn đầy sức lực, kinh ngạc hỏi: “Ông đã làm gì vậy?”

Trước đó ngày nào Ngô Bình cũng tu luyện để thúc đẩy quá trình tiến hóa gen của Nhân Tiên, giờ lại được đạo Thần Phong này giúp sức nên quá trình tiến hóa được đẩy nhanh đáng kể, chẳng mấy chốc đã đến giai đoạn Luyện Hình Đại Thành.

Ngô Bình lẩm bẩm: “Đạo Thần Phong này quả thực không tồi”.

Đại thần Côn Ngô nói: “Giờ Thiên Mục là của tôi”.

Ngô Bình liền đem miếng hổ phách có con mắt bên trong bổ làm đôi, sau đó đặt con mắt vào trong miệng đại thần Côn Ngô.

Đại thần Côn Ngô lập tức nhắm mắt lại tiếp tục nghỉ ngơi.

Đường Tử Di vội vàng kéo Ngô Bình rời khỏi căn phòng đó. Sau khi ra khỏi đó, cô nói: “Thật là đáng sợ!”

Ngô Bình cười đáp: “Quả thực có chút đáng sợ. Sau này anh sẽ khóa cái đầu ở trong thư phòng, em đừng vào đó nhé”.

Hai người họ đi sang một căn phòng khác, tiếp tục mở khối hổ phách màu xanh lam còn lại ra xem.

Bên trong khối hổ phách này có một con rùa, mai của nó có màu vàng. Bên dưới mai còn có những đường phù vân, đây chính là Luyện Yêu Phù.

Ngô Bình sau khi tách miếng hổ phách ra làm đôi thì phát hiện con rùa đã chết queo từ đời nào. Xác nó vừa tiếp xúc với không khí là hóa thành tro, chỉ còn chiếc mai bằng vàng sót lại. Ngô Bình thò tay vào trong mai rùa thì phát hiện bên dưới có một tấm bùa, chính là Luyện Yêu Phù ban nãy.

“Tại sao Luyện Yêu Phù này lại ở trong mai rùa nhỉ? Lẽ nào con rùa này từng là yêu quái?”

Anh còn đang ngờ vực thì ở trong mai rùa có tiếng động kỳ lạ. Anh nhìn vào trong thì phát hiện ở bên trong còn có một hạt nhỏ màu vàng.

Anh lấy hạt màu vàng này ra xem thì phát hiện nó to chừng hạt ngô và một nửa trong suốt.

“Hình như là Yêu Đan?”, Ngô Bình không chắc chắn lắm nhưng cứ thu lại trước đã.

Sau đó, cả buổi sáng, Đường Tử Di và Ngô Bình dính lấy nhau. Ở đây chỉ có hai bọn họ cô nam quả nữ, đương nhiên không sợ ồn ào đến những người khác. Từ tầng một đến tầng hai, từ tầng hai lại đến tầng ba dây dưa mãi không dứt, đủ các tư thế.

Không biết từ lúc nào đã đến giờ cơm. Đường Tử Di lúc này đã mệt lả, toàn thân đau nhức nằm trên giường không muốn cử động.

Ngô Bình liền dùng chân khí Thuần Dương để giúp cô lưu thông kinh mạch. Sau đó anh gọi cho nhà hàng Hoàng Tân giao đồ ăn đến đó.

Trong lúc chờ cơm, anh đi sang nhà Hạ Lam. Lúc này, Hạ Lam đang chơi với Lạc Nhi trong vườn hoa.

Bình luận

Truyện đang đọc