THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1827

Ông ấy vừa tức vừa sợ: “Cậu!”

Ngô Bình: “Cầm Long Thủ là một môn công pháp thực hiện khả năng cầm, tóm, rèn luyện sự biến hoá, nhưng ông lại luyện thành ngạnh công”.

Trần Tố chấn động hỏi: “Cậu cũng là đệ tử của chùa Đại Thiền ư?”

Ngô Bình: “Không hẳn, nhưng cũng có liên quan”.

Ngô Bình nới lỏng tay, cánh tay bị tê của Trần Tố đã bình thường trở lại, ông ấy hỏi Ngô Bình: “Cầm Long Thủ có 24 thức, tư chất của tôi có hạn nên mới học được 21 thức, ba thức cuối cố lắm mà vẫn chưa được, xin đội trưởng Ngô chỉ bảo”.

Trần Tố đang thăm dò Ngô Bình, vì ba thức cuối của Cầm Long Thủ bị thiếu sót nên muốn học được là rất khó, gần như chưa ai luyện thành được.

Ngô Bình: “Ba thức cuối có vấn đề, tôi có thể dạy ông Cầm Long Thủ Tam Thức hoàn chỉnh”.

Nói rồi, Ngô Bình khom người xuống rồi bật dậy, ai cũng thấy trông anh như cao lớn hơn, đôi tay như hai con rồng nhỏ, biến hoá khôn lường.

Ngô Bình vừa thi triển vừa giải thích: “Cầm Long Thủ, tên sao thì động tác vậy, lực phải mạnh như bắt rồng. Nhưng rồng ở đây không phải rồng trong thần thoại, mà là rồng trong cơ thể người.

Trần Tố như được thức tỉnh nên sáng mắt nói: “Đội trưởng Ngô, có thể thử vài chiêu với tôi không?”

Ngô Bình gật đầu. Lần này, Trần Tố dùng thuật đánh du kích với bước chân linh hoạt, cố né Ngô Bình.

Song, lần nào Ngô Bình cũng tóm trúng điểm xuất lực của ông ấy rồi hạ gục.

Hai người so hơn chục chiêu, cuối cùng Trần Tố đã lĩnh ngộ được hàm ý của Cầm Long, ông ấy vừa cảm kích vừa khâm phục, sau đó bái lạy Ngô Bình: “Cảm ơn đội trưởng Ngô đã chỉ dẫn, tôi hiểu rồi”.

Thành Ngư cười nói: “Đội trưởng Trần, cậu ngô là đại tông sư võ thuật, anh may mắn lắm mới được cậu ấy chỉ bảo đấy nhé”.

Mọi người cả kinh, Ngô Bình là đại tông sư võ thuật ư!

Trần Tố chấn động rồi run giọng nói: “Đại tông sư có thể cho tôi cảm nhận một chút quyền ý của người không?”

Ngô Bình: “Được!”

Ngô Bình chưa cử động, nhưng đã có một quyền ý cuồn cuộn ập tới, mọi người ở đây như con thuyền nhỏ lênh đênh trên sóng lớn, vô cùng khiếp đảm.

Trịnh Hoài của đội tình báo ngạc nhiên nói: “Võ Thánh! Cậu ấy là Võ Thánh!”

Thì ra chỉ cần Ngô Bình thi triển quyền ý thì trong quyền ý của anh sẽ tự động toả ra một luồng thánh ý! Đây là một cảm giác rất khó hình dung, như khí chất của một người, cảm nhân được nhưng không thể hình dung được.

Đương nhiên những người khác cũng cảm nhận được và lộ ra vẻ khó tin, Võ Thánh thật ư!

Tầng thứ nhất của cảnh giới Nhân Tiên là Võ Vương, tầng thứ hai là Võ Thần, tầng thứ ba là Võ Thánh. Trở thành Võ Thánh thì võ lực sẽ cao hơn, mà với các võ giả mà nói thì võ lực tăng thêm một chút chính là tăng thực lực rất nhiều.

Thành Ngư cũng thấy kinh ngạc, ông ấy không hề biết Ngô Bình đã là Võ Thánh.

Ngô Bình thu quyền ý lại rồi nói: “Luyện quyền thì phải luyện tâm trước, tâm không mạnh thì sao có thể điều khiển võ lực”.

“Tham kiếm Võ Thánh!”, tất cả mọi người đều quỳ lạy dưới đất.

Ngô Bình: “Không cần đa lễ, đứng dậy hết đi”.

Bình luận

Truyện đang đọc