THẦN Y TRỞ LẠI

 Đám tà ma này phát ra tín hiệu cầu cứu, nước sông cuồn cuộn, lại có năm trăm nghìn tà ma xông ra, chuẩn bị tới chi viện, con tà ma lợi hại nhất dẫn đầu nhập vào một con trâu nước.  

 

Kỷ Nhược Phi mai phục gần đó cũng ra tay, cô ấy ra lệnh cho đại quân triệu người đánh từ hai bên trái phải, triển khai ác chiến với đại quân tà ma, cầm chân quân chi viện của tà ma.  

 

Một tiếng đồng hồ sau, năm trăm nghìn tà ma nhập vào người dê rừng đã bị giết sạch. Kim Huyền Bạch lập tức dẫn quân vòng lại, hợp binh với Kỷ Nhược Phi.  

 

Tà ma dẫn đầu thấy tình hình không ổn liền quay đầu định bỏ chạy, hai bên một chạy một đuổi, có hơn hai trăm nghìn tà ma bay lên trời rồi lao xuống sông lớn.  

Advertisement

 

Lúc bọn chúng sắp xuống được nước, không gian bỗng méo mó, xung quanh hình thành vách ngăn không gian, đám tà ma này có làm thế nào cũng không phá vỡ được, bị giam trong đó.  

 

Chẳng bao lâu sau, đại quân đã đánh tới, cuối cùng giết sạch sành sanh hơn hai trăm nghìn tà ma còn lại!  

Advertisement

 

Thấy vậy, Ngô Bình khẽ cười, xuất hiện trước mặt Kỷ Nhược Phi và Kim Huyền Bạch: "Đúng là lão luyện. Giết được cả triệu tà ma, hai người lập công lớn rồi đấy".   

 

Kỷ Nhược Phi: "Thần tướng, tôi thấy con sông này rất quái dị, dưới đó chắc chắn còn rất nhiều tà ma!"  

 

Ngô Bình gật đầu: "Tôi đã điều tra rồi. Trong con sông này có một sào huyệt của tà ma. Chỉ là tôi không thể nhìn rõ tình hình trong đó. Bây giờ chúng ta đã giết chết hơn triệu tà ma, chắc chắn sào huyệt của chúng sẽ có hành động nhanh thôi".   

 

Vừa dứt lời, một cột nước phóng từ dưới sông lên, trên cột nước là một người đàn ông, tóc trắng như tuyết, gương mặt anh tuấn, ánh mắt lạnh lẽo.  

 

Trong tay hắn cầm một thanh đại đao màu đen, lạnh lùng nhìn Ngô Bình ở đằng xa.

Nhìn thấy người đàn ông này, Ngô Bình híp mắt lại, vì anh cảm thấy tà ma khống chế cơ thể này cực kỳ khủng bố, hơn nữa khí tức khiến anh cảm thấy rất gần gũi.  

 

"Cơ thể của Thánh Vương!", Ngô Bình tức giận quát: "Thứ khốn kiếp to gan, cơ thể của Thánh Vương là thứ mà mày có thể chạm vào à? Chết đi cho tao!"  

 

Trong cơn thịnh nộ, anh vươn tay ra, chớp mắt đã vươn tới trước mặt người đàn ông, tay trái tóm lấy cổ của đối phương, thanh đao trong tay đối phương chưa kịp giơ lên thì đã bị một luồng sức mạnh khủng bố trấn áp, toàn thân run rẩy, không động đậy được.  

 

Hai mắt hắn phun ra tia sáng màu tím, đánh về phía Ngô Bình. Hai mắt Ngô Bình phóng ra hai đạo kim quang, ép tia sáng tím lui trở về, sau đó xâm nhập vào trong mắt đối phương.  

 

Kẻ này thét lên một tiếng, một luồng khói xám thoát ra từ lỗ mũi. Ngô Bình dùng kim quang khiến tà ma trong cơ thể Thánh Vương bốc hơi.  

 

Tà ma biến mất, cơ thể Thánh Vương lập tức rơi xuống, Ngô Bình đặt ông ấy trên mặt đất, sau đó cung kính đứng bên cạnh vái ba cái với thi thể của Thánh Vương.  

 

Trong mắt Thánh Vương này ánh lên hai tia sáng rồi bỗng đứng dậy.  

 

Ngô Bình không hề thấy lạ, dù Thánh Vương đã tiêu tan thần hồn nhưng cơ thể vẫn có linh trí.  

 

"Bây giờ đã là thời nào rồi?", ông ấy hỏi bằng một cổ ngữ rất lâu đời, chỉ có mình Ngô Bình nghe hiểu.  

 

"Thời đại các Thánh đã kết thúc rồi, bây giờ là thời đại Tiên Đạo".   

 

"Thần tộc đã bị diệt vong chưa?", ông ấy hỏi.  

 

Ngô Bình lắc đầu: "Thần tộc vẫn rất mạnh mẽ".  

Bình luận

Truyện đang đọc