THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3095

Cuối cùng, số lượng liêu ít dần đi và bị tuyệt chủng. Số ít còn lại thì bị phong ấn trong Động Tiên tinh thể này.

Ngô Bình: “Giờ mày còn có sát ý không?”

Liêu gật đầu, nhưng ra hiệu mình có thể áp chế được, song đôi lúc vẫn mất khống chế.

Ngô Bình quan sát kỹ càng rồi giơ tay ra nhổ một sợi lông màu đỏ của nó, sợi lông chứa đầy sát khí, có thể ảnh hưởng đến ý chí của nó.

Anh ngạc nhiên bảo: “Mày bị người ta hạ sát ý, đây là thuật ở thượng cổ, là một loại Vu thuật”.

Liêu ngẩn ra, sau đó cúi đầu trước Ngô Bình, hi vọng anh có thể giải cấm sát cho nó.

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Được, tao sẽ giải cấm sát cho mày”.

Ngô Bình giơ tay phải ra ấn vào đỉnh đầu liêu, anh đang định dùng y thuật thì ấn ký Hồng Liên trên cổ tay anh chợt toả ra ánh sáng đỏ, ánh sáng này xoay vòng quanh người liêu, sau đó dễ sàng tiêu diệt được lạc sát trên người nó.

Đôi mắt màu đỏ của liêu dần trở lại màu xanh ban đầu, nó cảm kích nói: “Cảm ơn”.

Ngô Bình: “Giờ mày định thế nào?”

Liêu mờ mịt nói: “Tôi cũng không biết phải đi đâu nữa”.

Ngô Bình: “Hình như trong Động Thiên này vẫn còn đồng loại của mày, nếu có cơ hội thì tao sẽ thả chúng ra bầu bạn với mày”.

Liêu mừng rỡ nói: “Cảm ơn, từ giờ trở đi, tôi đồng ý nhận anh làm chủ, làm thú bảo vệ cho anh”.

Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Thú bảo vệ là gì?”

Liêu kể qua về lịch sự của thú bảo vệ, chúng là một loài thú rất mạnh do nhân tộc nuôi dưỡng, trí thông minh của chúng không thua gì con người, biết tu hành, lực chiến đấu mạnh và có thiên bẩm cao.

Nếu thú bảo vệ đã hàng phục con người thì sẽ trung thành tuyệt đối, dám hi sinh tính mạng vì chủ nhân. Đương nhiên chủ nhân cũng phải giúp chúng tu hành để nâng cao thực lực.

Thú bảo vệ có một loại năng lực rất đắc biệt, chúng có thể lột xác liên tục. Ví dụ như con liêu này, giờ nó chỉ là thú bảo vệ cấp hai, còn tổ tiên của nó đã có con lên đến cấp tám.

Thực lực của thú bảo vệ cấp tám đã đủ để chống lại Chân Tiên, hơn nữa đó vẫn chưa phải giới hạn của thú bảo vệ, thậm chí có con còn lên đến cấp mười và mạnh ngang với Đại La Kim Tiên.

Sự tiến hoá của thú bảo vệ liên quan mật thiết đến chủ nhân, chủ nhân càng mạnh thì chúng cũng mạnh theo. Hơn nữa, nếu thú bảo vệ đạt đến cấp năm thì sức mạnh của chúng có thể chuyển lên người của chủ nhân, giúp chủ nhân nâng cao thực lực.

Nghe xong, Ngô Bình ngạc nhiên hỏi: “Hình như vẫn còn nhiều thú bảo vệ trong Động Thiên này lắm, có con nào lợi hại hơn mày không?”

Liêu nói: “Có ạ, các thú bảo vệ đứng trong tốp một trăm đều ở trong đó hết”.

Ngô Bình hào hứng nói: “Thế liêu đứng hạng bao nhiêu?”

Liêu ngại ngùng nói: “93 ạ”.

Ngô Bình: “Thế con nào đứng đầu?”

Liêu: “Là cùng kỳ”.

Ngô Bình: “Cùng kỳ mạnh hơn mày à?”

Liêu: “Nhân tố ảnh hưởng chính đến thứ tự trên bảng xếp hạng là tiềm năng tiến hoá, cùng kỳ có khả năng tiến hoá mạnh nhất nên sẽ mạnh hơn các thú bảo vệ khác, song cũng không mạnh hơn quá nhiều. Ví dụ như loài liêu chúng tôi chỉ có thể tiến hoá đến cấp tám, nhưng cùng kỳ thì có thể lên đến cấp 12”.

Ngô Bình ngạc nhiên: “Cấp 12 ư? Sao mày bảo cấp mười thôi đã ngang với Đại La Kim Tiên rồi, thế cấp 12 thì nghịch thiên chắc?”

Bình luận

Truyện đang đọc