THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3216

Nhóm đàn ông của bộ lạc này đều hoảng hốt, đứng sững ra, kinh ngạc nhìn Ngô Bình.

Ngô Bình lại phất tay, một ánh kiếm bay vụt vào không trung, kiếm ý khủng khiếp ấy đã khiến nhóm người họ sợ rụt cổ. Sau đó, anh vươn tay thu kiếm về.

Lúc này anh mới cười ha ha, tiến về phía họ, đoạn đi đến trước mặt một người đàn ông cao hơn hai mét, vỗ vai đối phương: “Anh rất cường tráng”.

Hai bên không cùng ngôn ngữ. Nhưng cũng không sao, có thể biểu đạt ý của mình thông qua thần niệm.

Cảm nhận được thiện ý của Ngô Bình, người đàn ông này mới gật đầu: “Anh bạn, anh là người tu hành sao?”

Ngô Bình đáp: “Ừ, tôi là người tu hành. Sao, các anh đều chưa từng tu hành à?”

Người đàn ông lắc đầu: “Chúng tôi không có công pháp. Chỉ có bộ lạc của Nhân Vương mới có công pháp”.

Ngô Bình nói: “Tôi ghé đến vì nghe nói ở đây từng có người đi vào linh thổ Ngũ Hành, muốn hỏi thăm một chút”.

Người đàn ông kinh ngạc: “Anh muốn đi linh thổ Ngũ Hành ư?”

Ngô Bình đáp: “Đúng thế”.

Người đàn ông lắc đầu: “Không thể đi, nguy hiểm lắm. Nhân Vương của chúng tôi đã mất mạng trong đó, trước đó nữa thậm chí có một Nhân Hoàng từng mất tích bên trong”.

Ngô Bình nói: “Ra là các anh cũng từng có Nhân Vương”.

Người đàn ông thở dài: “Đúng thế. Nhân Vương của chúng tôi cực kỳ mạnh. Khi ấy, bộ lạc của chúng tôi có mấy triệu người, còn từng xây cả thành phố”.

Ngô Bình hỏi: “Vì sao bây giờ chỉ còn hơn vạn người?”

Người đàn ông đáp: “Các bộ lạc khác tấn công chúng tôi. Chúng tôi chỉ chạy thoát được vài trăm người, sau đó phát triển thêm vài trăm năm nữa, mới có quy mô như hiện nay”.

Ngô Bình hỏi tiếp: “Nhân Vương của các anh không để lại công pháp à?”

“Địa vị của chúng tôi ở bộ lạc không cao, nên chưa từng nhận được công pháp, tất nhiên cũng thất truyền rồi”.

Ngô Bình gật đầu: “Không sao. Tôi đã đến đây rồi, có thể dạy các anh một số công pháp”.

Người đàn ông sững sờ: “Anh đồng ý dạy công pháp cho chúng tôi sao?”

Ngô Bình nói: “Đúng vậy. Nhưng các anh buộc phải nói cho tôi biết mọi chuyện liên quan đến linh thổ Ngũ Hành”

Người đàn ông nghiến chặt răng, gật mạnh: “Được!”

Ngô Bình truyền cho một bộ công pháp và hai bộ võ nghệ, dạy cho người đàn ông này bằng phương pháp “thần thụ”. Trong đầu người đàn ông này xuất hiện rất nhiều thông tin. Người này vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, rối rít cảm ơn anh.

Sau đó, người đàn ông liền nói cho Ngô Bình biết những thông tin về linh thổ Ngũ Hành. Không ai biết linh thổ Ngũ Hành hình thành như thế nào, họ chỉ biết ở đó có rất nhiều sinh linh đáng sợ đang sinh sống, người bình thường vào đó chắc chắn sẽ chết.

Bộ lạc này không biết nhiều về linh thổ Ngũ Hành. Ngô Bình không có được thông tin có giá trị, bèn chuyển qua dò hỏi về tình hình thế giới này.

Theo lời họ, nơi này tên là “Ngũ Hành Giới”, cực kỳ rộng lớn, có rất nhiều sinh linh sinh sống, bao gồm cả loài người.

Ngũ Hành Giới có nhiều bộ lạc tộc người, không chỉ có Nhân Vương mà còn có Nhân Hoàng. Theo cách nói của họ, Ngũ Hành Giới tách biệt với bên ngoài, gần như không giao lưu gì.

Ngô Bình ở lại bộ lạc một ngày, hôm sau đã rời đi. Lúc đi, anh còn để lại ít đồ ăn cho bộ lạc.

Bình luận

Truyện đang đọc