THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1589

Người thanh niên: “Chỗ dựa của tôi không chỉ là Hắc Thiên Giáo, mà đối phó cậu thì tôi không cần dùng tới uy của Hắc Thiên Giáo”.

Ngô Bình: “Thế anh định dựa vào thực lực cảnh giới Thần của mình à?”

Người thanh niên mỉm cười với vẻ rất đắc ý: “Tôi đã được chùa Bạch Tượng của Tiểu Tây Thiên nhận làm đồ đệ”.

Tiểu Tây Thiên? Ngô Bình cau mày, Tiểu Tây Thiên là một không gian gập của Đông Nam Á, giống Địa Tiên Giới ở Viêm Long. Tiểu Tây Thiên và các tu sĩ ở Viêm Long cũng có nhiều quan hệ dây dưa với nhau, ngay chính Ngô Bình cũng đang giữ một pháp ấn Tiểu Tây Thiên.

“Được Tiểu Tây Thiện nhận làm đệ tử cũng có gì oai lắm đâu”, Ngô Bình nói.

Người thanh niên lùi lại một bước rồi nói: “Sư phụ”.

Một tăng nhân mặc áo bào bước ra, người này vừa đen vừa gầy, dáng người cũng không cao, giọng nói thì như tiếng chuông ngân: “Bần tăng không muốn sát sinh, nên thí chủ hãy buông vũ khí”.

Ngô Bình cười lạnh nói: “Hoà thượng kia, ông nói thế mà không biết ngượng à? Rõ ràng là các người cầm vũ khí đe doạ tôi đấy chứ?”

Tăng nhân bình thản nói: “A di đà phật! Nếu thí chủ đã cứng đầu như vậy thì đừng trách bần tăng”.

Tăng nhân chắp tay lại rồi bắt đầu niệm chú Phật Môn.

Ông ta vừa lẩm nhẩm thì Ngô Bình cũng niệm chú, nhưng anh niệm Đại Phạn Thiền Âm của Đại Thừa Phật Pháp, thuộc một trong chín thần thông của chùa Đại Thiền. Một khi anh niệm thần chú này thì có thể phá vỡ mọi hoang tưởng, tiêu diệt hết chấp niệm, trừ khử các tà ma, trấn áp yêu quái, đây là một phép thần thông rất mạnh.

Ngô Bình không hay tu luyện phép thần thông này, nhưng niệm chú với anh không phải chuyện khó, khéo anh còn nắm rõ về Đại Phạn Thiền Âm hơn cả lão tăng của chùa Đại Thiền. Nguyên nhân rất đơn giản, vì Ngô Bình niệm chú bằng lời tiên.

Còn vì sao lại dùng bằng chữ tiên thì Ngô Bình cũng đang nghi có lẽ phật và đạo có chung nguồn cội.

Ngay khi Ngô Bình niệm chú, tất cả mọi người đều rơi vào ảo giác, họ nhìn thấy tiên và phật đang bay lượn trên không, thậm chí còn có cả tiên nữa đang ca múa, phía sau Ngô Bình xuất hiện một đức phật cao lớn, uy đức vô lượng.

Lão tăng kia định dùng thần chú để khống chế Ngô Bình, nào ngờ khi nghe thiền âm này xong thì đã biến sắc mặt rồi rơi vào ảo ảnh.

Dù ông ta cũng có tu vi rất cao, nhưng vẫn không thể chống lại Đại Phạn Thiền Âm được.

Ông ta rơi nước mắt lã chã, sau đó quỳ xuống trước mặt Ngô Bình, đương nhiên là ông ta đang quỳ trước đức phật sau lưng anh.

Người thanh niên ngẩn ra nói: “Sư phụ”.

Ngô Bình: “Giúp kẻ xấu làm việc ác, phải trị tội sao đây?”

Lão tăng khóc lóc: “Đệ tử có tội! Đệ tử sẽ sửa sai”.

Nói rồi, ông ta nhảy lên rồi tung một chưởng vào đầu người thanh niên, rắc, đầu anh ta đã rơi xuống đất.

Cô gái đi cùng với người thanh niên là con gái của Quách Ích, cũng chính là người đẹp số một ở Đông Nam Á, cô ấy hét lên rồi sợ đến mức ngất xỉu.

Quách Ích tái mặt, chuyện gì thế này? Vị đại sư này có tu vi rất cao, sao lại quỳ trước mặt thằng nhãi kia? Hơn nữa còn giết con rể tương lai của ông ta.

Bình luận

Truyện đang đọc