THẦN Y TRỞ LẠI

Vương Thế An mỉm cười: “Anh nói chưa đúng hoàn toàn, tôi không phải theo Đạo Tử, mà là Đạo Vương!”

Ngô Bình chưa từng nghe về Đạo Vương, mới cười hỏi: “Anh là Đạo Vương? Chẳng lẽ là Đại Đạo Vương à?”

Vương Thế An cười nói: “Hiểu thế cũng gần đúng, nhưng đó là thân phận trước đây của tôi thôi. Tôi nhờ nghịch thiên cải mệnh đã hóa thân thành người, mới trở thành Đạo Vương được. Sứ mạng của Đạo Tử là sửa lại độ lệch của Vũ Trụ Đại Đạo, còn sứ mệnh của Đạo Vương phải thay thế giới chọn một người mang thiên mệnh để hành đạo thay trời đất. Có thể nói, quyền hạn của Đạo Vương lớn hơn Đạo Tử”.

Ngô Bình nhướng mày: “Vậy ý anh nói, tôi là người thiên mệnh đó à?”

Vương Thế An: “Vận mệnh tôi với anh khóa chặt với nhau, chính vì thế vận mệnh của anh khác với người thường rồi”.

Sau đó anh ta nhìn sơ qua Ngô Bình, cười nói: “Nếu không có nó, thì sao Thiên Mệnh Tháp với Cửu Liên Đài lại xuất hiện trong cơ thể của anh?”

Ngô Bình: “Bây giờ, anh là Đạo Vương nên có thể giúp được tôi cái gì?”

Vương Thế An: “Thật ra hiện tại anh đã là người rất xuất sắc rồi, tôi chỉ cần làm Đạo Nhân bảo vệ anh là được”.

Nhắc đến bảo vệ Đạo Nhân, anh ta lại lắc đầu: “Nhưng tu vi của tôi bây giờ còn quá thấp, thôi thì thế này, tôi đến Hỗn Độn Giới để tu luyện một đoạn thời gian. Tôi xuất quan rồi sẽ giúp anh một bước lên mây!”

Ngô Bình bật cười nói: “Anh muốn đến Hỗn Độn Giới thì tôi giúp được”.

Anh ném ra một cánh cửa, vừa mở cửa ra đã thấy bên trong là Hỗn Độn Giới.

Vương Thể An không nghĩ ngợi mà đi vào, rồi lại cười ha hả nói: “Ngắn thì một năm, dài thì ba năm, tôi có thể tu hành thành công rồi”.

Ngô Bình gật đầu: “Tôi chờ anh quay lại”. Anh vừa dứt lời, đã đóng cửa lại để Vương Thể An ở lại bên trong.

'Y Mị nghe cuộc đối thoại của họ mà bất ngờ thốt lên: “Vận mệnh của anh với Đạo Vương buộc chặt vào nhaul”

Ngô Bình: “Nói đúng hơn thì Vương Thế An là chư hầu của tôi”.

Y Mị cảm thán: “Tôi thấy bạn bè của anh rất xuất sắc, hèn chỉ anh lại có thành tựu cao như vậy”.

Ngô Bình cười nói: “Hay là bây giờ tôi đưa các vị đến Thánh Cổ Đại Lục nhỉ”.

Mọi người nghe thế lập tức võ tay tán đồng, Ngô Bình lập tức sử dụng Thánh Môn. Thoáng chốc, bốn người đã xuất hiện ở trong thành Kim Ngô.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bình luận

Truyện đang đọc