THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 1739

Thần Chiếu ngây ra: “Nổ lò?”

Ngô Bình gật đầu: “Đúng vậy, là nổ lò! Vì tôi ngửi thấy mùi của mấy loại linh dược từ trên người họ. Nếu tôi đoán không nhầm thì thứ mà bọn họ muốn luyện chế rất có khả năng là đan dược cao cấp giúp Địa Tiên cấp cao đột phá, giá rất cao. Thông thường năng lượng của đan dược cấp cao rất mạnh, khống chế không tốt thì rất dễ nổ”.

Thần Chiếu vội hỏi: “Chủ nhân, loại đan dược mà cậu nói tầm cấp độ nào?”

Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: “Tôi nghĩ chắc đến chín phần là đan dược có ích cho cả chân quân. Thường thì dược liệu loại đan được này sử dụng rất đáng giá.

Thần Chiếu rất tinh quái, ông ấy suy ngẫm một lúc rồi nói: “Tôi hiểu rồi, chắc tên Địa Tiên đó luyện đan gặp vấn đề nên mới đổ lỗi cho đệ tử của mình. Ông ta làm như thế chứng tỏ ông ta thuộc một thế lực nào đó, vì sợ bị thế lực đó trừng phạt nên mới phải làm như vậy”.

Ngô Bình hỏi: “Có thể đoán được ông ta thuộc thế lực nào không?”

Thần Chiếu lắc đầu: “Khó nói lắm, rất nhiều thế lực có năng lực nuôi dưỡng thầy luyện đan, thậm chí còn có một số thế lực chuyên luyện đan nữa”.

Ngô Bình: “Xem ra ông ta là một thầy luyện đan, có điều kỹ thuật luyện đan quá tệ, luyện hỏng cả lô đan dược quý. Có điều, chuyện này có liên quan gì đến chúng ta? Sao lại nói vu oan giá họa?”

Thần Chiếu đáp: “Chủ nhân vừa đến Địa Tiên Giới, không biết sự tàn khốc ở đây. Nếu tôi đoán không nhầm thì sau khi người đó quay về nhất định sẽ đổ hết tội lỗi cho đệ tử của mình. Còn chúng ta thì rất có khả năng sẽ bị kéo vào, chẳng hạn ông ta có thể nói chúng ta là người đứng sau sai khiến đệ tử đó của ông ta”.

Ngô Bình trợn to mắt, giận dữ nói: “Chúng ta sai khiến sao? Ông ta có thể tùy tiện vu oan giá họa cho người khác vậy sao?

Thần Chiếu bình thản đáp: “Chủ nhân, có thể cậu không để ý, căn cốt của cậu cực kỳ tốt, lộ hẳn ra ngoài. Tình trạng này cực kỳ giống với trạng thái vừa mới uống đan dược”.

Ngô Bình: “Thế lực đằng sau bọn họ sẽ tin vào mấy lời điên rồi đó sao?”

Thần Chiếu: “Nếu chủ nhân muốn giải thích với bọn họ thì phải nói hết tất cả bí mật của mình ra, chủ nhân có chịu không?”

Ngô Bình ngây ra: “Đương nhiên là không rồi”.

Thần Chiếu: “Nếu chủ nhân không chịu thì đồng nghĩa với việc chấp nhận tội danh, sau đó thì chỉ có thể mặc cho họ xử lý thôi”.

Ngô Bình tức đến đau bụng: “Lẽ nào lại như vậy?”

Thần Chiếu: “Người của Địa Tiên Giới trước giờ không nói lý lẽ, chỉ màn quyền cước và chỗ dựa”.

Ông ấy nói xong thì nói tiếp: “Tôi và chủ nhân đều không có biểu tượng tông môn trên người, nhất định ông ta cho rằng chúng ta tự tu nên mới dám to gan hãm hại chúng ta”.

Ngô Bình: “Ở Địa Tiên Giới tu tự do không có địa vị vậy sao?”

Thần Chiếu: “Đúng vậy. Hoàn cảnh sống của những người tu tự do rất khắc nghiệt, thường xuyên trở thành mục tiêu săn mồi của các thế lực lớn. Nếu không phải vì vậy thì năm xưa tôi cũng đâu đến nỗi đầu quân cho thế lực đó”.

Ngô Bắc hừ to: “Ông ta giá họa thì cứ giá họa đi, dù gì chúng ta cũng không ở Đại Tiên Giới mấy ngày. Đại Tiên Giới lớn thế này, khả năng chúng ta gặp lại ông ta là vô cùng nhỏ”.

Thần Chiếu gật đầu: “Đúng thế, vì vậy nên không cần phải quá lo lắng”.

Hai người nói với nhau vài câu rồi lại tiếp tục lên đường.

Diện tích của Đại Tiên Giới còn lớn hơn cả thế giới bên ngoài, Thần Chiếu và Ngô Bình đi cả ngày trời mới đến Vạn Long Lĩnh, lúc này trời đã chập tối.

Bình luận

Truyện đang đọc