THẦN Y TRỞ LẠI

 Chờ họ ra ngoài thì đã là cao thủ cảnh giới Thánh Nhân, thực lực ngang với Đại Đạo Quân.  

 

“Cả hai cô cùng đi đi, nhớ chú ý an toàn”.  

 

Hai cô gái mừng rỡ rồi đi ngay.  

 

Lúc này đã đến giờ cơm chiều, trời cũng đã tối. Tối nay, Hanami Tsukihime không đến phòng Ngô Bình, mà gọi Shimizu đến phục vụ anh.  

Advertisement

 

Ngô Bình ngạc nhiên hỏi: “Hanami đâu?”  

 

Shimizu cúi đầu đáp: “Công tử chê Shimizu ạ?”  

 

Ngô Bình cười nói: “Làm gì có người đàn ông nào chê phụ nữ đẹp, chỉ là hôm nay tôi muốn ở cùng Hanami”.  

Advertisement

 

Shimizu: “Tiểu thư đang bận bế quan tu hành nên không tiện cho chuyện nam nữ”.  

 

Ngô Bình: “Nên cô ấy bảo cô đến thay à?”  

 

Shimizu: “Nếu công tử không chê thì là vinh dự của Shimizu”.  

 

Ngô Bình không còn gì để nói nữa nên đành vừa hưởng thụ được Shimizu hầu hạ vừa suy nghĩ bước tiếp theo. Cục diện hiện giờ rất phức tạp, Đại Thiên Tôn không còn màng tới chuyện ở đây nữa, mà để con trai mình tự tung tự tác.  

 

Khi trời sáng thì Miyo đã về, nhưng Hoshi thì chưa.  

 

Trên người cô ấy có vết thương, Ngô Bình sầm mặt hỏi: “Có chuyện gì thế? Ai đã đánh cô?”  

 

Miyo tái mặt nói: “Chủ nhân, chúng tôi đến gặp Sanamoba thì đã gặp thượng thần Huyền Thiên”.  

 

Thượng thần Huyền Thiên? Ngô Bình hừ lạnh nói: “Tôi biết người này, chính lão đã đánh cô à?”  

 

Miyo lắc đầu: “Là cao thủ cạnh người đó. Hình như thượng thần biết tôi là người của chủ nhân nên chỉ giữ Hoshi lại, còn thả tôi về báo tin”.  

 

Ngô Bình cười lạnh: “Lão muốn bắt tôi ra mặt đây mà, được, tôi sẽ đi”.  

 

Miyo: “Chủ nhân, ba thượng thần đều ở đó, phía sau họ còn có một Vô Thượng Thần rất lợi hại”.  

 

Ngô Bình: “Vô Thượng Thần cái gì, chỉ là một tu sĩ ở ẩn thôi. Được rồi, cô đi theo tôi”.  

 

Nói rồi, anh vung tay lên, hai người đã xuất hiện ở lối vào Nhẫn giới. Lúc này, có hơn trăm tu sĩ đang đứng ở đây, hơn nữa bên ngoài lối vào cũng có một đại điện.  

 

Miyo nói: “Chủ nhân, giờ muốn vào Nhẫn giới thì phải nộp tiền”.

Ngô Bình thờ ơ nói: “Ai dám lấy tiền của tôi?”, anh giơ tay lên đẩy mộ cái, lới vào của Nhẫn giới đã sụp đổ, để lộ ra một vòng xoáy thời không rộng lớn, sau đó anh và Miyo cứ thế đi vào trong.  

 

Loáng cái, họ đã đến Nhẫn giới, nhưng nơi này đã rộng hơn trước kia rất nhiều. Có thể cảm thấy có rất nhiều cao thủ mạnh mẽ trỗi dậy.  

 

Hai người đáp xuống một khu vực hoang vắng, đang định đi tìm Hoshi thì có một nam một nữ mặc áo bào trắng bay từ xa tới rồi dừng trước mặt Ngô Bình. Người đàn ông có gương mặt trắng như thoa bột, đôi mắt màu xanh, mũi cao nhọn, thoạt nhìn trông rất lạ.  

 

Người đàn ông: “Tôi phụng mệnh thượng thần Huyền Thiên đến dẫn các hạ đến Huyền Thiên Cung”.  

 

Bình luận

Truyện đang đọc