THẦN Y TRỞ LẠI

Đại trưởng lão càng vui vẻ, cười hỏi: "Rất tốt! Cậu vượt qua ải thứ hai sao?"  

 

Người này thản nhiên nói: "Đại trưởng lão, tất nhiên là tôi thất bại. Nhưng người này cũng không thể nào thông qua".  

 

Mọi người đều nhìn Ngô Bội, muốn nghe anh nói kiểu gì. Đại trưởng lão cũng nói: "Lý Huyền Bình, phần thưởng của cậu ở ải thứ hai là gì?"  

 

Ngô Bình khẽ mỉm cười, mười hai phù văn Tiên Thiên xuất hiện sau lưng anh, mỗi cái đều ẩn chứa một luồng khí kinh thiên động địa. Anh nói: "Đại trưởng lão, phần thưởng là mười hai tấm phù văn Thiên Đạo, tôi đã luyện chế chúng".  

 

Nhìn thấy mười hai phù văn này, người mới kia sắc mặt tái nhợt, hắn ngã quỵ trên mặt đất, lẩm bẩm nói: "Không thể nào, cậu không thể qua được!". Hắn đã trải qua ải thứ hai, biết nó khó đến mức nào, làm sao kẻ kia có thể vượt qua!  

Advertisement

 

Đại trưởng lão cười lớn: "Huyền Bình, theo tôi đi gặp môn chủ để hận thưởng!"  

 

Phần thưởng cho vị trí đầu tiên là một tỷ đồng tử tinh, một thần binh thiên phẩm và một linh thuật thiên phẩm, khá hậu hĩnh.  

 

Ngô Bình bảo sáu cô gái trở lại khu nhà của mình trước, sau đó một mình đến gặp môn chủ để nhận phần thưởng. Môn chủ rất vui mừng và phong anh làm đệ tử đệ nhất của Ngũ Đế Môn.  

Advertisement

 

Danh hiệu đệ tử đệ nhất xưa nay chưa từng xuất hiện, địa vị của nó vượt xa tất cả đệ tử.  

 

Tuy nhiên, Ngô Bình không nói chuyện gì đã xảy ra sau khi vượt qua ải thứ hai, anh cũng không đề cập đến việc anh đã bước vào cảnh giới Thiên Đế. Tiếp theo anh chỉ muốn yên ổn tu luyện, mau chóng kết thúc kiếp Đại Thánh, trở về thế giới nguyên bản.  

 

Anh trở lại khu nhà của mình, vô số đệ tử và trưởng lão đến gặp anh nhưng Ngô Bình đều từ chối họ, anh muốn tu luyện nên không có thời gian để gặp những người này.  

 

Bốn người đẹp được giải cứu cũng đã ổn định chỗ ở, hiện là thị nữ của Ngô Bình. Những cái tên trước đó đã bị loại bỏ và họ được đặt tên là Xuân Tinh, Hạ Lộ, Thu Sương, Đông Tuyết.  

 

Việc lựa chọn bốn cái tên này có liên quan đến thể chất của bốn cô gái, Ngô Bình phát hiện ra rằng cơ thể họ chứa đựng sức mạnh của bốn mùa tương ứng, đây cũng là lý do tại sao Vu yêu muốn kiểm soát họ, mục đích là để đánh cắp sức mạnh của họ và nâng cao tu vi và sức mạnh của mình.  

 

Y Na: "Sư huynh, giờ anh đã ở cảnh giới Thiên Đế, không cần ở lại Ngũ Đế Môn cỏn con này nữa".  

 

Ngô Bình nói: "Nơi nào cũng thế, ít nhất nơi này có môi trường tu luyện rất tốt, kế tiếp tôi sẽ nhanh chóng đột phá mấy cảnh giới tiếp theo, sau đó tấn thăng đến cảnh giới lớn thứ năm".  

 

Xuân Tinh nói: "Công tử, cảnh giới lớn thứ năm tên là Vô Thiên".  

 

Ngô Bình: "Vô Thiên sao? Vô pháp vô thiên, cái này rất thích hợp!"  

 

Đông Tuyết: "Công tử nhất định có thể đi hết con đường Thiên Đế, trở thành Thiên Đế, bước vào cảnh giới Vô Thiên!"  

 

Ngô Bình: "Nếu tôi trở thành Thiên Đế, tôi có thể mang một số người rời khỏi đây. Các cô có sẵn sàng đi theo tôi không?"  

 

Sáu cô gái nhìn nhau và nói: "Chúng tôi sẵn sàng!"  

 

Ngô Bình cười nói: "Không biết sau khi trở lại thế giới của chúng ta, sức mạnh mà tôi tu luyện ở đây sẽ còn lại bao nhiêu".  

 

Thu Sương nói: "Nghe nói sau khi rời đi thì thành tựu tu luyện nơi đây sẽ chuyển hóa thành tiềm năng, ẩn sâu trong linh hồn, sẽ nâng cao tư chất rất nhiều".  

 

Ngô Bình: "Nói cách khác, trình độ tu luyện này không mang đi được, nhưng năng khiếu và tiềm năng đã được cải thiện".  

 

An Điệp Y nói: "Sư huynh, điều này cũng rất tốt, dù sao thế giới chúng ta ở khác với nơi này, sau khi trở về, tu vi sư huynh nhất định sẽ tăng vọt, đạt tới cảnh giới cao hơn!"  

 

Y Na: "Thật ra với thực lực của sư huynh bây giờ thì cũng đã có thể rời khỏi nơi này".  

 

Ngô Bình: "Nếu chúng ta đã ở đây, tại sao không tiến xa hơn? Tôi đã quyết định sẽ đột phá cảnh giới Thiên Đế. Cho dù mất đi tu vi thì cũng sẽ không mất đi tâm cảnh của Thiên Đế".  

 

Y Na cười nói: "Đúng vậy".  

 

Sau đó, Ngô Bình bắt tay vào đột phá cảnh giới nhỏ thứ hai của cảnh giới Thiên Đế, cảnh giới Thiên Đồ.  

Bình luận

Truyện đang đọc