THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3034

Chương 3034

Tạm biệt Vạn Tà lão tổ xong, Ngô Bình đi thẳng về Vân Kinh. Anh nghe ngóng được tin yêu đỉnh sẽ xuất hiện gần Vân Kinh nên muốn đến đó xem sao.

Ngô Bình vừa đi thì đã có một cô gái trẻ xuất hiện cạnh Vạn Tà lão tổ, cô ta nói: “Ông ơi, tại sao ông lại thả hắn đi?”

Vạn Tà lão tổ: “Lẽ ra ông định giết cậu ta rồi, nhưng ban nãy gặp mặt, ông lại có dự cảm không thể giết cậu ta được”.

Cô gái kinh ngạc, cô ta biết ông mình đã ở cảnh giới Kim Tiên bán bộ nên cảm nhận về mọi việc rất chuẩn: “Ý ông là giết hắn rồi mình sẽ gặp hoạ ạ?”

Vạn Tà lão tổ: “Ông cũng không rõ, nhưng cảm giác là vậy. Vả lại, ông với cậu ta cũng không có thù oán gì nên không nhất thiết phải giết”.

Cô gái: “Nhưng ông chẳng bảo hình như Tịnh Thế Hồng Liên ở trên người hắn còn gì?”

“Tịnh Thế Hồng Liên sẽ đi theo người hợp duyên, nếu ông cố chiếm đoạt khéo còn rước hoạ vào thân”, Vạn Tà lão tổ nhìn cô cháu gái rồi nói: “Quỳnh Anh, nếu sau này gặp lại cậu ta thì cháu hãy kết bạn, không thì tránh cậu ta xa ra”.

Cô gái thở dài: “Cháu nhớ rồi ạ”.

Trên đường đến Vân Kinh, nhờ có chuột tìm báu vật mà Ngô Bình đã phát hiện ra nhiều bảo dược. sau khi tới Vân Kinh, anh thấy người dân ở đây đã đông đúc hơn nhiều, chợ và siêu thị cũng đông nghịt.

Dường như bầu không khí của Giang Nam đã quay trở về, Ngô Bình đi qua một cửa hàng bán bánh bao cua thì không cầm lòng được nên đã ghé vào.

Anh gọi bốn cái bánh bao, một bát canh, nhưng vừa định ăn thì có một người ăn xin đi vào, người này chộp một nắm tiền lẻ trong hòm đựng tiền rồi chạy mất.

Thấy thế, chủ quán chỉ biết thở dài ngao ngán, chứ không đuổi theo.

Ngô Bình lạnh giọng nói: “Quay lại”.

Sau khi tu luyện xong Thần Ma Cửu Biến, nguyên thần của Ngô Bình đã mạnh tới mức anh nói sao thì người khác phải làm vậy. Tên ăn xin kia quay lai với vẻ sợ hãi.

“Trả tiền về chỗ cũ rồi xin lỗi ngay”, Ngô Bình thờ ơ nói.

Tên ăn xin bỏ tiềm vào hòm rồi cúi gập người nói với chủ quán: “Tôi xin lỗi”.

Chủ quán tỏ vẻ ngạc nhiên, sau đó dừng hình một lúc mới nói: “Thôi đi đi”.

Tên ăn xin vẫn đứng yên, Ngô Bình lạnh giọng nói: “Biến”.

Bấy giờ, tên ăn xin mới dám quay đầu bỏ chạy.

Chủ quán vừa cảm kích vừa ngạc nhiên nên cúi người cảm ơn Ngô Bình: “Cảm ơn cậu”.

Ngô Bình hỏi: “Hắn cướp tiền của ông, sao ông không đuổi theo?”

Chủ quán thở dài nói: “Thế giới thay đổi rồi, cậu đừng coi thường tên ăn xin ấy, hắn là người của Cái Bang đấy. Cái Bang có mấy người tu hành nên chúng tôi không dám động tới. Mấy hôm trước, ông Chu sát vách nhà tôi bị một tên ăn xin cướp tiền, ông ấy đánh hắn, kết quả là bị một đám người xông vào quán đánh chết đấy”.

Ăn xong, Ngô Bình đi thanh toán thì phát hiện tiền trong hòm đã đổi rồi. Anh hỏi chủ quán thì mới biết tất cả tiền bây giờ đã chuyển thành tiền long.

Tiền cũ sẽ được đổi với tỉ giá một trăm tiền cũ một tiền long. Tiền long có giá trị cao nhất là mười nghìn, còn tỉ giá đổi với tiền bùa là 500 nghìn tiền long sẽ đổi được một tiền bùa.

Ngô Bình không có tiền lòng nên đành lấy một tờ biền bùa ra trả. Chủ quán chưa nhìn thấy tiền bùa bao giờ nên vội xua tay: “Nhiều quá, tôi không nhận được”.

Ngô Bình nói: “Không sao, nếu ông có tiền lòng thì trả lại cho tôi”.

Bình luận

Truyện đang đọc