THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2305

Ngô Bình: “Đánh trên này không hay, xuống dưới đi”.

Dứt lời, anh đáp xuống một thảo nguyên.

Cả bốn người cùng đáp xuống đất, cô gái tóc vàng rút kiếm ra, thanh kiếm dài loé sáng, một luồng khí tức sắc bén toả ra trên người cô ấy.

Cô gái tóc vàng lạnh giọng nói: “Tôi là Karlie thánh kỵ sĩ của La Mã. Hi vọng, anh có thể đỡ được một kiếm của tôi”.

Ngô Bình: “Tôi là Ngô Bình – Võ Quân Viêm Long”.

Cô gái tóc vàng cầm kiếm bằng hai tay: “Xuất chiêu!”

Uỳnh!

Mặt đất rung lên, Ngô Bình chợt lách người sang một bên. Karlie cầm kiếm, chém sượt qua người Ngô Bình.

Cô ấy nhanh, nhưng Ngô Bình còn nhanh hơn, anh vận chuyển Pháp Vàn rồi bắn lên mũi kiếm.

Vù!

Thân kiếm kêu lên, một luồng sức mạnh to lớn đập vào cổ tay Karlie, tay cô ấy tê rần, không cầm nổi kiếm nữa.

Karlie hoảng sợ, nhanh chóng xoay người rồi lấy lưng đẩy Ngô Bình. Ai ngờ, khi cô ấy làm vậy thì đã bị Ngô Bình ôm lấy, vòng tay của anh siết chặt khiến cô ấy không thể thở nổi, mặt đỏ rần lên.

Đây là kỹ năng khoá của Ngô Bình, anh đã khống chế mọi bộ phận cử động trên người Karlie, khiến cô ấy không thể nhúc nhích. Đồng thời, anh còn tăng lực để tăng lực siết.

Người đàn ông tóc dài và người đàn ông đầu trọc đều nhăn mặt, họ không ngờ Ngô Bình lại mạnh thế, mới bắt đầu đã khống chế được Karlie rồi, thậm chí khiến cô ấy chưa thi triển được kỹ năng kiếm thuật.

Karlie cảm thấy mình sắp chết rồi, tuy không cam tâm, nhưng vẫn dùng tay đánh Ngô Bình ra hiệu đầu hàng.

Ngô Bình thả lỏng tay rồi nói: “Cô thua rồi”.

Karlie vô cùng chán nản, cô ấy cầm kiếm lên rồi nói: “Tôi thua, từ nay trở đi, tôi sẽ là nô lệ của anh”.

Ngô Bình: “Tôi nhận”.

Đột nhiên, Karlie vung kiếm lên rồi cứa vào cổ mình. Cô ấy thực hiện quá nhanh nên đồng bọn không kịp can ngăn.

Thấy cô ấy định tự sát, Ngô Bình bắn chỉ phong vào cổ tay cô ấy, Karlie đau đớn kêu lên, thanh kiếm rơi xuống, nhưng cổ cô ấy đã bị thương.

Ngô Bình: “Cô thà chết chứ không chịu làm nô lệ à?”

Karlie lạnh giọng nói: “Nô lệ cũng có quyền tự sát mà”.

Ngô Bình xua tay: “Thôi, kiểu nô lệ hâm dở như cô thì tôi không thèm, cô đi đi”.

Tốt xấu gì Karlie cũng rất đẹp, nếu chết thì quá phí nên Ngô Bình quyết định tha cho cô ấy.

Karlie: “Anh thả tôi đi ư?”

Ngô Bình: “Đúng, tôi tuyên bố tôi với cô không có quan hệ gì hết”.

Người đàn ông đầu trọc thở phào một hơi rồi nói với Ngô Bình: “Cảm ơn”.

Người đàn ông tóc dài: “Ngô, chúng tôi rất cần tinh trần, có thể dùng thứ khác để trao đổi với cậu không?”

Ngô Bình hỏi: “Các người thuộc tổ chức nào?”

Adam Augustus: “Ngô, chúng tôi là thánh kỵ sĩ của Đế quốc chi tâm, quý tộc của Europa”.

Bình luận

Truyện đang đọc