THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2584

Anh cầm chiếc nhẫn bạc lên, một tin tức liền xuất hiện trong đầu. Tin tức đó cho hắn biết tên của chiếc nhẫn là nhẫn Chấn, bên trong có chứa bảy mươi hai loại pháp môn võ ấn ngưng tụ. Đồng thời, chiếc nhẫn Chấn này còn có thể gia tăng sức mạnh cho Võ Ấn, nếu Võ Ấn phát huy sức mạnh thông qua nó thì uy lực có thể tăng lên gấp bội.

Ngô Bình có được nhẫn Chấn thì đứng tại chỗ nghiên cứu võ ấn của nó. Anh phát hiện võ ấn mà mình đánh ra trước đây cũng nằm trong đó nhưng lại không vi diệu như nhẫn Chấn.

Anh nghiên cứu một lúc, nắm vững được hai loại võ ấn thì mới tiếp tục đi về phía trước.

Lần này anh đi được ba mươi mấy bước thì một con rối hình dáng ông lão xuất hiện, ông ta hơi khom người trước Ngô Bình: “Tại hạ là Võ Tam. Đánh bại ta thì có thể có được phần thưởng của Chân Võ Đại Đế”.

Ngô Bình hỏi ông ta: “Ông nắm giữ ý nghĩa nào?”

Võ Tam: “Ý nghĩa Li Đoạn”.

Ông ta nói xong thì phất tay phải, không gian bỗng xuất hiện một rãnh màu đen, xung quanh rãnh đen là vô số tia chớp, kéo dài đến mấy giây.

Anh hít một hơi thật dài, nói: “Đây là thủ pháp chia cắt, phân tách sao?”

Võ Tam có vẻ không nóng vội ra tay, nói: “Không sai, ý nghĩa Li Đoạn có thể chia cắt vạn vật, có thể xẻ núi cũng có thể giết thần”.

Ngô Bình cảm thán: “Nếu loại ý nghĩa võ học này có thể kết hợp với đao pháp và kiếm pháp thì đó nhất định sẽ là đao pháp và kiếm pháp đáng sợ nhất thiên hạ”.

Võ Tam: “Ngươi đã sẵn sàng chưa?”

Ngô Bình thản nhiên đáp: “Bắt đầu đi”.

Anh vừa dứt lời thì biến thành một cái bóng ảo, anh đang dùng chiêu tuyệt sát của Thiên Long Chưởng tên là Thiên Long Huyễn Sát.

Chớp mắt, anh đã biến ra mấy nghìn vạn ảo ảnh, cùng lúc tấn công.

Đòn phản công của Võ Tam rất đơn giản, ông ta chỉ phất tay chia cắt, trong không gian liền xuất hiện một rãnh màu đen.

Còn đòn tấn công của Ngô Bình thì lại nằm ở sau lưng bên phải, anh mượn sức mạnh của Võ Ấn và chiêu tuyệt sát, chưởng mạnh về phía hông sau của Võ Tam.

“Rắc rắc!”. Kích đó thật sự quá đáng sợ, con rối được chế tạo tinh tế như Võ Tam cũng tan nát ngay lập tức.

Ngô Bình không hi vọng học được ý nghĩa Li Đoạn từ chỗ ông ta vì đó là chuyện không thể nào.

Đúng vậy, cây cột phía bên cạnh nứt ra, bên trong có một mâm ngọc, trên mâm có khắc tâm pháp của ý nghĩa Li Đoạn.

Anh lập tức nghiên cứu sự huyền diệu của nó, việc này làm anh mất đến hai ngày.

Sau khi anh học được ý nghĩa Li Đoạn, anh phất tay, không gian liền xuất hiện mấy chục rãnh đen, có cái mỏng như sợi tóc, có cái to như nét bút lông.

Anh mới thi triển một lúc mà đã tiêu tốn rất nhiều năng lượng nên vội vã uống mấy viên Nhân Nguyên đan, sau khi hồi phục lại mới tiếp tục đi về trước.

Nếu không có gì bất ngờ thì anh sẽ gặp Võ Tứ.

Hình tượng của Võ Tứ là một thanh niên, oai phong bất phàm, anh ta mỉm cười, nói: “Cuối cùng thì cũng có người học được ý nghĩa Chân Võ của ta”.

Ngô Bình giật mình: “Anh là?”

“Ta là Chân Võ”. Thanh niên nhìn anh, nói: “Học được ba ý nghĩa phía trước thì anh đã có tư cách luyện ý nghĩa võ học mạnh nhất của ta là ý nghĩa Thiên Thể rồi”.

Bình luận

Truyện đang đọc