THẦN Y TRỞ LẠI

Ngô Bình biết là người nhà họ Viêm liền cho người đưa vào trong điện.  

 

Người đến tầm hơn hai mươi tuổi, vẻ mặt tươi cười, thấy Ngô Bình thì khom người hành lễ: "Con cháu Viêm Thị - Viêm Tinh, bái kiến thần tướng đại nhân!"  

 

Ngô Bình: "Chẳng phải nhà họ Viêm của cậu nói không muốn qua lại với bổn Thần tướng sao?"  

 

Viêm Tinh cười nói: "Có vài chuyện không muốn để người ngoài biết. Hơn nữa vì thân phận đặc thù của nhà họ Viêm ở Tiên Giới nên chúng tôi không thể không cứng rắn một chút. Đương nhiên, lần này tôi đến đây cũng là để xin lỗi vì sự lỗ mãng của nhà họ Viêm".  

Advertisement

 

Ngô Bình: "Ồ, cậu muốn xin lỗi à?"  

 

Viêm Tinh nghiêm túc nói: "Đúng vậy! Có kẻ đã tự tiện đứng ra làm chuyện này nên mới đắc tội với thần tướng đại nhân. Sau khi gia chủ biết chuyện đã nổi cơn thịnh nộ, trừng phạt nghiêm khắc kẻ đó rồi!"  

 

Advertisement

Ngô Bình thản nhiên nói: "Mấy chuyện này không cần phải nói với tôi, nói chút chuyện gì có ích hơn đi".   

 

Viêm Tinh cũng không thấy ngại, anh ta nói: "Đương nhiên, đúng là tôi mang trong mình sứ mệnh khi đến đây. Mong Thần tướng đại nhân có thể nhường lại sào huyệt tà ma cho nhà họ Viêm".   

 

Ngô Bình: "Cậu chắc chắn trong tay tôi có sào huyệt tà ma à?"  

 

Viêm Tinh cười nói: "Có hay không chỉ mình Thần tướng đại nhân biết. Nếu ngài đồng ý nhường, nhà họ Viêm chúng tôi sẽ trả một cái giá khiến ngài hài lòng. Nếu ngài không muốn, chúng tôi cũng không thể cưỡng cầu".   

 

Ngô Bình: "Ồ, cái giá khiến tôi hài lòng là gì, nói ra nghe thử".   

 

Viêm Tinh: "Một toà pháo đài kỷ nguyên!"  

 

Ngô Bình đã đọc được truyền thuyết về pháo đài kỷ nguyên trong sách cổ, cũng từng nghe một vài tiền bối nhắc đến. Nghe nói lúc xảy ra Đại kiếp kỷ nguyên, có thể vào trốn trong pháo đài kỷ nguyên để bảo toàn tính mạng.  

 

Ngô Bình: "Pháo đài kỷ nguyên này là vật vô giá, nhà họ Viêm bằng lòng dùng nó để đổi lấy sào huyệt tà ma sao?"  

 

Viêm Tinh: "Đúng vậy!"  

 

Ngô Bình thở dài: "Tiếc quá, nếu tôi có sào huyệt tà ma kia nhất định sẽ đổi với các người, dù sao nó cũng chẳng có giá trị gì đối với tôi".   

 

Viêm Tinh nhíu mày: "Ý thần tướng là sào huyệt tà ma đó không có trong tay ngài sao?"  

 

Ngô Bình: "Khi đó tôi bao vây tấn công tà ma cũng đã phát hiện ra sào huyệt, thế nên tôi có tới thăm dò. Lúc tôi tới đã thấy một bàn tay khổng lồ đầy côn trùng từ hư không thò ra, móc sào huyệt đi".  

 

Mặt Viêm Tinh biến sắc: "Một bàn tay khổng lồ đầy côn trùng sao? Khí tức của kẻ đó thế nào?"  

 

Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: "Có cảm giác áp bức rất mạnh, khiến tôi cảm thấy như là khí tức của cường giả ma đạo".   

 

Viêm Tinh thở dài: "Xong rồi! Chắc chắn kẻ ra tay là kẻ mạnh kỷ nguyên trong Ma tộc!"  

 

Bàn tay khổng lồ mà Ngô Bình nói là anh lấy từ trong truyền thừa Thánh Nhân mà anh đọc được, người đó đúng là một kẻ mạnh của Ma tộc, hơn nữa rất nổi tiếng. Không ngờ, anh vừa nói là Viêm Tinh này đã nhận ra ngay.  

 

Anh cố tình hỏi: "Đối phương là ai?"  

 

Viêm Tinh khẽ thở dài rồi nói: "Là một trong mười hai kẻ mạnh của ma đạo, có lẽ thần tướng chưa từng nghe tới. Nhưng, ma đầu này năm xưa đã suýt chút diệt nhà họ Viêm của tôi".   

 

Bình luận

Truyện đang đọc