THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 3121

Ông ấy cắn răng muốn lên trước ngăn lại, nhưng vừa bước vào kiếm vực, sắc mặt bỗng tái mét, đứng nguyên tại chỗ không dám cử động.

Ngô Bình giẫm lên đầu Lưu Hải Vương, lạnh lùng hỏi: “Ông là một kẻ rác rưởi có tố chất thấp kém, sao trở thành Thiên Tiên được, nói tôi nghe”.

Ba người còn lại đều kinh hãi, đây là bí mật chung của bọn họ, nếu để anh biết thì không ổn. Nhưng Ngô Bình quá mạnh, bây giờ bọn họ không có cách nào khác.

Lưu Hải Vương cảm giác như mình sắp chết, run rẩy nói: “Đừng đánh nữa, tôi nói. Mấy tháng trước mấy người chúng tôi gặp nhau, tình cờ nhắc đến một nơi thần kỳ. Chúng tôi bàn nhau rồi tới đó thăm dò. Mất nửa tháng mới biết đó là một động tiên. Vốn dĩ chúng tôi không thể mở được động tiên đó. Nhưng bỗng nhiên mặt đất thay đổi bất thường, linh khí phục hồi, động tiên đó tự mở ra”.

“Vào động tiên, chúng tôi phát hiện trong này có rất nhiều đan dược. Thì ra, động tiên này thuộc về một thầy luyện đan thời Tiên quốc. Ông ấy luyện chế rất nhiều đan dược, chỉ cần uống theo thứ tự thì không cần tu luyện cũng có thể vào được cảnh giới Thiên Tiên. Chúng tôi quá đỗi vui mừng, lập tức dùng thử, mất mười tám ngày, từ đầu tới cuối dùng chín loại đan dược”.

“Dùng chín loại đan dược theo trình tự, tu vi của chúng tôi không ngừng tăng lên, Thuần Dương, Thần Biến, Linh Biến, Kết Thai, Anh Biến, mãi đến cuối cùng là Vũ Hoá Thành Tiên”.

“Thế mà lại có loại động tiên này”, Ngô Bình cũng rất kinh ngạc, anh bây giờ cũng không thể đạt tới trình độ luyện đan này.

Anh hỏi: “Động tiên đó ở đâu, các ông dùng hết đan dược trong đó rồi à?”

Lưu Hải Vương vội trả lời: “Không có. Trong động tiên đó có nhiều khu vực khác nhau, chúng tôi chỉ vào một khu vực trong đó mà thôi. Những khu vực khác có cấm chế ngăn cách, chúng tôi vào không được”.

Ngô Bình nói: “Dẫn tôi tới đó”.

Ba người còn lại nhìn nhau, bí mật lớn nhất của bọn họ cứ thế để cho người khác biết mất rồi, kẻ đó lại còn muốn chiếm lấy những lợi ích còn lại nữa. Nhưng dù biết vậy, họ cũng không dám cản Ngô Bình, vì anh thật sự quá kh ủng bố. Dù sao thực lực của bọn họ cũng không hề mạnh hơn Lưu Hải Vương, Lưu Hải Vương không phải là đối thủ của anh thì bọn họ cũng vậy thôi.

Lưu Hải Vương nói: “Được, tôi đưa cậu đi”.

Ngô Bình nói với Từ Quý Phi: “Xin lỗi, em đi trước”.

Câu này anh thậm chí không còn gọi “anh ba” như trước đây nữa.

Từ Quý Phi biết, vì sự lạnh nhạt và bạc tình của mình mà tình nghĩa hai bên đã không còn nữa. Ông ấy rất hối hận, vì sao mình vừa trở thành Thiên Tiên đã khinh thường người anh em tốt trước đây? Lại còn yêu cầu Ngô Bình xin lỗi kẻ từng là đối thủ của anh?

Ông ấy còn muốn nói gì đó nhưng Ngô Bình đã dẫn Lưu Hải Vương bay lên không rồi.

Sau khi họ đi, bầu không khí im phăng phắc, một người nói: “Rốt cuộc… cậu ta là ai? Rõ ràng chỉ là một Địa Tiên, cùng lắm là cảnh giới Thần Hoá, nhưng lại có thể dễ dàng trấn áp Thiên Tiên, quá đáng sợ”.

Từ Quý Phi thở dài, nói: “Tôi đã đánh giá thấp cậu ấy rồi!”

Một người nói: “Động tiên mà chúng ta phát hiện ra không thể để cậu ta được lời như thế. Bây giờ tôi sẽ tung tin ra ngoài, để những cao thủ khác mau tới giành!”

Từ Quý Phi xua tay: “Bỏ đi, giữ lại chút tình, sau này còn gặp mặt nhau được. Cậu ấy bây giờ, không phải là người chúng ta có thể chọc giận được đâu”.

Mấy phút sau, Ngô Bình đã tới gần động tiên. Động tiên nằm trên một khu núi, xung quanh chẳng có người sinh sống, lối vào bị che lấp rất kín, vì thế cho nên từ trước đến nay cũng chỉ có mấy người bọn họ phát hiện ra thôi.

Lối vào lơ lửng giữa vách núi, một cái cửa động nghiêng lên trên. Người đứng phía trên sẽ không thấy được cửa động, chỉ khi xuống đến một độ cao nhất định thì mới thấy được.

Bình luận

Truyện đang đọc