THẦN Y TRỞ LẠI

Chương 2488

Ngô Bình nói: “Được. Vân Tịch, em tìm một nơi yên tĩnh không có ai quấy rầy”.

Vân Tịch đưa Ngô Bình và Bạch Nguyệt đến động thiên tu luyện. Động thiên này rộng hàng trăm cây số, cảnh sắc đơn điệu, chỉ có cỏ cây, vô cùng an toàn.

Ngô Bình bảo Bạch Nguyệt thả lỏng, anh ấn tay lên đỉnh đầu cô ấy.

“Cô Bạch, tôi sẽ lấy cái đỉnh ra, đồng thời trấn áp yêu khí trong cơ thể cô khiến cô hóa rồng. Quá trình hóa rồng thì yêu khí sẽ chuyển thành long khí”.

Bạch Nguyệt: “Được! Mời anh ra tay!”

Ngô Bình điều động ý thức, đạo chủng rung lên rồi tách ra vô số sợi tua đâm vào cơ thể Bạch Nguyệt, vươn thẳng tới chỗ cái đỉnh.

Thoáng chốc cái đỉnh đã bị quấn chặt, sau đó trực tiếp bị kéo vào đan điền của Ngô Bình.

Không có đỉnh trấn áp khiến yêu khí trong cơ thể Bạch Nguyệt nổ tung. Ngô Bình liền dùng năng lượng rút ra từ cái đỉnh giúp cô ấy trấn áp yêu khí.

Không có đỉnh, cơ thể Bạch Nguyệt liền xảy ra thay đổi. Chân thân của cô ấy hiện ra, đó là một con rắn lớn dài hàng nghìn mét!

Ngô Bình ngồi trên ngực con rắn tiếp tục trấn áp yêu khí. Đồng thời Bạch Nguyệt cũng biến đổi, một luồng sức mạnh hoàn toàn khác với yêu khí đã được tạo ra trong cơ thể Bạch Nguyệt.

Loài rắn hóa rồng dễ hơn loài cá, nhưng Bạch Nguyệt quá mạnh nên quá trình hóa rồng khó khăn hư Lý Dư nhiều.

Ngô Bình ấn vào đầu rắn, đột nhiên nghĩ đến “Hóa Long kinh”, anh không xem kĩ mà dịch thành bạch thoại, đọc cho Bạch Nguyệt nghe.

Vân Tịch nói: “Cuối cùng cô cũng hóa rồng rồi!”

Ngô Bình chớp mắt, nói: “Cô Bạch, hay là cô đổi thành họ Long đi”.

Bạch Nguyệt cười nói: “Anh nói đúng, sau này tôi sẽ mang họ Long”.

Vân Tịch: “Bạch Nguyệt là tên mà em đặt, Ngô Bình, anh đặt cho cô ấy một cái tên mới đi”.

Ngô Bình nghĩ một chút rồi nói: “Tên Long Thanh Khâm thế nào?”

Vân Tịch: “Lấy từ câu thơ ‘Thanh thanh tử khâm, u u ngã tâm’, hay lắm!”

“Được, kể từ giờ tôi sẽ tên là Long Thanh Khâm”, cô ấy cười nói.

Ngô Bình chớp mắt, nói: “Cô Long, có thể cho tôi mượn một thứ không?”

Long Thanh Khâm hỏi: “Anh muốn gì?”

Ngô Bình cười nói: “Tôi muốn luyện Long Huyết Đan, cần máu của rồng”.

Long Thanh Khâm nghĩ một lúc rồi hào sảng phất tay: “Được, tôi tặng anh mấy thùng luôn”.

Ngô Bình giật mình, vội phất tay: “Không cần vài thùng, năm cân là được”.

Bản thể Long Thanh Khâm dài hàng trăm mét, năm cân máu đối với cô ấy cũng chỉ như một giọt máu của con người thôi.

Long Thanh Khâm cười nói: “Nghe Vân Tịch nói anh biết luyện đan?”

Ngô Bình: “Có hiểu sơ”.

Long Thanh Khâm: “Địa bàn của tôi có một loại thần dược, tôi đã bảo vệ nó 3000 năm. Giờ nó đã sắp trưởng thành, anh có muốn đi xem không?”

Ngô Bình kinh ngạc, thứ thần dược gì mà có thể khiến một con xà yêu bảo vệ 3000 năm? Anh vội nói: “Là thần dược gì?”

Bình luận

Truyện đang đọc